21 Đưa cô ngồi vào ghế phụ, Vương Bá Phong phát hiện ra tay cô toàn máu, vậy ra không phải cô ngủ mà vì cô đã ngất xỉu. Anh lật tay cô lên, dùng sức xé rách tấm vải trên cái khăn choàng anh đặt trên ghế xiết chặt lấy cổ tay cô để ngăn máu tiếp tục chảy ra.
22 Lam Ngân Anh thoáng giật mình, cô nhìn vào giương mặt nhợt nhạt của anh, đã lâu rồi không gặp anh mà anh đã gầy hơn như vậy. Cô nhỏ giọng hỏi anh. "Anh đi mấy năm?".
23 Lam Ngân Anh chạy về phòng đóng sầm cửa lại, ngã xuống giường, đôi mắt cô đầy hơi nước nhìn ra cửa sổ, bên ngoài là một màu đen yên tĩnh phủ một thứ ánh sáng huyền ảo của mặt trăng, nó u ám và buồn bả như trong lòng của cô.
24 Sau bữa ăn trưa đó cô và Tuệ Mẫn cũng chia tay nhau, có lẽ sẽ tốt hơn nếu cô không còn buồn nữa, đi nước ngoài để phát triển sự nghiệp là chuyện tốt mà.
25 Lục Thiếu Nam đặt laptop lên bàn hợp, trên màn hình hiện rõ cuộc trao đổi giữa Trương Ngạo và Vương Vĩnh Quốc, sắc mặt ai cũng tái nhợt, người đàn ông này ngang nhiên lại dám bán đứng công ty, không biết sẽ chết thảm như thế nào a.
26 Vừa bước vào phòng thì cổ tay của cô bị Lục Thiếu Nam kéo mạnh. Ánh mắt sắc bén liếc nhìn đến đôi mắt long lanh của cô, anh đưa tay bật đèn trong phòng.
27 Lam Ngân Anh cảm thấy người mình rất mệt, giống như không còn sức nữa. Vẻ mặt cô dần tái nhợt đi. Cô làm sao có thể ở trước mặt Vương Bá Phong giả vờ như mình không sao.
28 Khẽ cựa mình tỉnh dậy đã kà nữa đêm, Lam Ngân Anh thấy Vương Bá Phong đã ngủ say trên ghế sofa cạnh giường mình. Cô viết lại tờ giấy rồi nhẹ nhàng bỏ đi.
29 Đúng! Ngay từ đầu thì chính miệng anh đã cảnh cáo cô rằng cô không có cái quyền để yêu anh, ngay cả một chút tình cảm cũng không được.
Đối với người đàn ông thành đạt như anh mà nói, hai mươi sáu tuổi thì vẫn còn rất trẻ để đưa công ty lên đứng đầu thế giới, anh có tiền, có địa vị, có phụ nữ, anh có tất cả, vậy tại sao anh không buông tha cho cô?
Mãi suy nghĩ nhiều chuyện nên cô đã ngủ quên, đến chiều thì cô mới thức giấc, ngoài trời trong xanh làm cô rất muốn đi dạo.
30 Lam Ngân Anh đẩy tay Vương Bá Phong ra, cô một mực giành lấy chai rượu.
"Đưa rượu cho tôi".
Anh cứ để mặc cho cô gào thét, khóc nấc nhưng tuyệt đối không thể để cho cô uống nữa, anh thật sai lầm khi đưa cô đến đây.
31 Lục Thiếu Nam đưa cô ra xe và phóng thẳng về biệt thự.
Bế cô lên phòng, anh đưa ánh mắt có chút phức tạp nhìn người phụ nữ trước mắt mình, dạo này cô gầy đi rất nhiều, lại còn dám đến bar uống rượu như thế này.
32 Tập đoàn toàn cầu.
Lam Ngân Anh đi ở sau lưng Lục Thiếu Nam. Cô vừa đi vừa xem tài liệu nên không để ý anh đã dừng lại. Cả đầu cô đập vào người anh lập tức làm cho mọi người một màng sững sờ.
33 Lục Thiếu Nam đánh thẳng tay láy đến khách sạn tổ chức buổi tiệc, xe của anh dừng lại. Bước xuống xe, một thân âu phục màu đen sang trọng, mang khí chất đến bức người, anh vòng qua ghế phụ, mở cửa xe đỡ Lam Ngân Anh xuống.
34 Lam Ngân Anh đứng hóng gió khá lâu, đến khi buổi tiệc sắp kết thúc thì có một cô gái đi đến lên tiếng nói.
"Cô là Lam Ngân Anh?".
Cô quay lại, trước mắt là Chi Tử Hà, trên tay cô cầm một ly rượu cao chân chứa chất lỏng óng ánh màu đỏ, cô xoay xoay ly làm cho phần nước ở trong lăn xăn huyền ảo.
35 Về đến biệt thự Lục gia, Lam Ngân Anh vì quá mệt nên lập tức về phòng, cô cảm thấy toàn thân đau ê ẩm, bây giờ chỉ muốn đi tắm rồi ngủ một giấc, vừa mới bước vào phòng tắm thì Lục Thiếu Nam cũng bước vào phòng.
36 Lam Ngân Anh mở tủ lạnh, xem cách chế biến thì nguyên liệu không đủ nên đã cầm giỏ đi siêu thị mua đồ.
Loanh quanh trong siêu thị mất khá nhiều thời gian, lúc về đến biệt thự đã là 7 giờ tối, lập tức bắt tay vào chế biến món ăn.
37 Lục Thiếu Nam ngồi lên giường, đưa tay lấy khung hình xem một lúc rồi kéo ngăn tủ úp nó xuống bỏ vào, anh ngã người ra sau hai tay chống lên nệm, nhàn nhạt nói.
38 Sáng hôm sau ở tập đoàn Toàn cầu LTN. Lam Ngân Anh đang đưa tài liệu cho Lục Thiếu Nam kí tên thì một cô gái hốt hoảng chạy vào.
"Anh. . . cứu em".
39 Lục Thiếu Nam cho thợ trang điểm đến biệt thự Lục gia để chuẩn bị cho Lam Ngân Anh tối nay cùng anh đi dự buổi đấu giá, quần áo trang sức trong tủ có thể đem ra mở một cửa hàng thời trang to như tập đoàn toàn cầu.
40 Cô vội chụp lấy ly nước trên tay Vương Bá Phong và ực một hơi hết nửa ly.
"Cám ơn anh".
Vương Bá Phong cầm lên ly rượu, nhấp một ngụm, chép miệng.