1 Hoắc Tây Du thề, chờ hắn uống xong chén trà này mà Doãn Thủy Hử vẫn không mở miệng thì hắn sẽ đuổi người. Bây giờ là saa? Cho rằng hắn ăn no ở không, chẳng có việc gì làm sao?Chuyện khác chưa cần nói tới, chỉ nói trước mắt Doãn Thủy Hử tới nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng, kết quả trà cũng đã uống hết hai bình cũng không thấy hắn mở miệng.
2 Nhân sinh bi thảm nhất là chuyện bị trọng thương, chịu đau đớn cực độ nhưng lại không bị hôn mê. Kim Thố là thanh tỉnh. Từ lúc nàng rơi từ vách núi xuống, nàng rõ ràng lại sâu sắc cảm nhận được nàng nắm sợ dây không chắc, rơi xuống lại còn làm gãy một thân cây cổ thụ, đau đớn đến tận xương tủy, dường như là tứ chi cũng sắp bị đứt lìa…Nàng đều thanh tỉnh khi toàn bộ sự việc xảy ra.
3 Kim Thố cũng không rõ là bị đánh trúng hay là đụng chạm, lúc này thể lực của nàng đã suy kiệt quá mức làm chân nàng mềm nhũn, trong lòng kêu một tiếng, rồi cứ như vậy mà té xuống…thành một đống…Đã chết!Không có cảm giác đau đớn xuất hiện, Kim Thố nghĩ nàng chết chắc rồi.
4 Sau khi tỉnh lại, Kim Thố mới biết trong nhà trúc không chỉ có mình cô và Hoắc Tây Du. Trong nhà trúc có có hai phòng nhỏ khác, một phòng dùng để chứa dược liệu và luyện đang dược, một phòng là của đôi vợ chồng đã được Hoắc Tây Du cứu nên tình nguyện ở lại đây hầu hạ, dọn dẹp vệ sinh và trông coi.
5 Tiếng ầm ầm vang lên…Tiếp theo tiếng sấm là mưa to trút xuống, bên trong ngôi miếu đổHai mắt tròn vo của Kim Thố di chuyển liên hồi, xác định Quản Tam Quốc ra ngoài chưa về, Hoắc Tây Du thì đang ở bên cạnh lui cui nhóm lửa.
6 Ngày hôm sau tân hôn, đối với Kim Thố mà nói chính là kinh tâm động phách. Không ngờ mình lại ngủ say như vậy, đây là sai phạm thứ nhất của nàng, cho dù mấy ngay nay lo lắng và mệt mỏi là cho nàng ngủ rất ngon, nhưng nàng không phạm phải sai lầm này.
7 Kim Thố theo trực giác nắm lấy người bên cạnh, có ý nghĩ muốn trốn đi. Nhưng nàng không thể làm, bởi vì ca ca nàng không phải, hơn nữa còn rất yêu thương nàng, nếu nàng thật xem hắn giống như quỷ, chưa nói nghiêm trọng là nàng lấy oán trả ơn mà như vậy cũng quá thất lễ, cũng làm tổn thương tâm của ca ca.
8 Doãn Thủy Hử buồn, rất buồn, rất rất buồn. Hắn không hiểu, vì sao cũng cùng là nhất kiến chung tình mà năm đó Kim Bình lại siêu cấp vô địch thuận lợi cưới được Tiểu Hoa, ngay cả Tây Du cùng Kim Thố nhìn quan hệ hai người cực kỳ xa cách, thế nhưng ngoài ý muốn lại nhanh như chớp kết thành liền cành.
9 Thật sự trời mưa. Mưa trút xuống làm Kim Thố trở nên chật vậy, cũng đột nhiên hiểu thực tế và lý tưởng có sự khác biệt. Cho dù nàng thành công giả dạng thành thư sinh rời đi, nhưng thật sự đúng như lời đồn “ trăm dùng không được một chính là thư sinh”,thể lực của nàng quá kém.
10 Mười tháng sau…Tiếng la to thê lương đã ngừng, thay vào đó là tiếng trẻ con khóc oe oe, Hoắc Tây Du tâm tình lo lắng, khiếp sợ nhưng hắn không thể động đậy, không thể chạy vào bên trong để xem tình hình…“Chúc mừng lão gia, chúc mừng phu nhân.