41 “Muội muội, ngươi đã tỉnh?” Chỉ nghe cửa phòng “két” một tiếng bị mở ra. Một giọng nam ôn nhu nói. Ta quay đầu lại, thấy một nam nhân thanh tú rất quen mắt.
42 “Muội muội” Mỹ nhân Nguyễn Chỉ dịu dàng gọi, ta đi lên trước, không dám nói to, sợ kinh động nàng, “Tỷ tỷ, ta đây. ”Chỉ nghe nàng nói:“Nghe nói muội muội cùng hoàng thượng quen biết đã lâu, tình thâm ý thiết?” Mẹ kiếp! Là người nào nói bậy? Ta chỉ mới biết tiểu hoàng đế không quá mười ngày, tình thâm ý thiết ở đâu ra? Lắc đầu một cái, ta nói:“Kia đều là tin đồn thôi.
43 Lan Đinh cư, Nguyễn Dự đã từng đề cập, đây là chỗ ở phong nhã nhất Nguyễn phủ, thật ra thì lão tử thấy bất quá chính là xây hai phòng ở trên mặt nước mà thôi.
44 Buổi trưa công công tới đây đọc thánh chỉ, đại ý là nhị tiểu thư Nguyễn phủ Nguyễn Y dịu dàng tài đức, đặc phong Hiền phi, đại tiểu thư Nguyễn Chỉ nhu thuận hiền lành, đặc phong làm chiêu nghi.
45 Thấy Nhã Ca vẻ mặt ảm đạm, ta không nhịn được nói:“Ngươi thích Tần Duệ?”“Không, không phải. . . Chẳng qua nô tỳ cảm thấy Tần công tử là người đáng để nương tựa cả đời thôi.
46 Mồ hôi lạnh chảy xuống ~ đức phi nương nương a, tâm cơ thủ đoạn tài hoa ta đều không có, nhưng ta lại có hồn mộng mê hồn tán, bất quá đây là bảo bối bảo vệ trinh tiết của ta, muốn tài năng ta có thể cho ngươi!Hai người lại tiếp tục nói liên miên, ta cũng không nghe nữa, thầm nghĩ đợi hai nàng nói xong rồi rời đi.
47 Buổi chiều ta giữ lại Nguyễn Chỉ cùng nhau dùng bữa trong điện, vô cùng thân thiết kéo tay của nàng, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn vào bát cho nàng. Thật ra thì, khụ khụ, không thể nói ta quá chân chó, chẳng qua là, xây dựng tình hữu nghị luôn rất trọng yếu!! Nói không chừng ngày nào đó tính mạng nguy hiểm sẽ chờ nàng tới cứu.
48 Ta còn đang ngơ ngác, đột nhiên nghe thấy thanh âm của Hành Cửu, mang theo vẻ buồn ngủ lại có phần mị hoặc nói:“Xuân Tiêu, ngươi đêm qua gặp ác mộng?”Khóe miệng không khống chế được co rút mấy cái, ác mộng là giả, mộng xuân mới là thật nha!Trong mộng kia cái lưỡi thơm tho vô cùng mê người, cảm giác tê dại lúc thân thể kề sát cũng tiêu hồn như vậy.
49 “Hoàng đế, ngươi nhìn xem Nguyễn hiền phi mới phong không biết quy củ như thế nào, nhìn xem nàng đem Vị Ương cung của ai gia thành cái gì!”Thấy tiểu hoàng đế, khuôn mặt nghiêm nghị mới vừa rồi của thái hậu dịu xuống, hơi chút không cam lòng nói.
50 Ta chỉ cảm thấy trong lòng lửa giận bừng bừng, nếu ta còn không phát tiết sẽ vì ấm ức mà chết! Hãm cha, không cho ta ăn thịt, được, ta nhẫn, lão tử có thể gặm rau! Nhưng là ngàn vạn lần, ngươi không nên dùng sâu làm cơm cho ta ăn!!Nghiến răng, ta gọi Nhã Ca nói:“Gọi Văn Thư tới!”“Vâng” Nhã Ca nghe vậy lui ra ngoài, lúc sau trở lại cùng với Văn Thư, Văn Thư như cũ gương mặt hiền lành, bộ dáng đàng hoàng thật thà.
51 Tác giả có lời muốn nói: Qua Tử huynh cùng Hàn vương đều xuất hiện, nam chủ a nam chủ, thêm hai chương nữa hắn liền chân chính xuất hiện. Mặc dù rất muốn giả bộ bất tỉnh như Nguyễn Chỉ, nhưng lão tử tự nhận mình thật sự không có thân thể không xương mềm yếu, cùng với kỹ thuật xoay vòng như hoa tiên tử của nàng, cho nên chỉ đành từ bỏ.
52 Nàng sao lại ngốc như vậy. . . Nguyễn Dự tính toán muốn nàng nhận được cưng chiều của tiểu hoàng đế, rồi sau đó đi lên hậu vị, xem biểu hiện hôm nay của nàng, hậu vị thật sự là xa xa không hẹn a.
53 Hài tử vẫn thích cọ vào cổ ta, nói sớm muộn gì cũng cưới ta vào cửa, Tần Duệ a Tần Duệ, ta nếu thật sự là một nữ nhân thì đã sớm theo ngươi, như thế nào sẽ trêu đùa ngươi đến bây giờ? Đúng vậy, coi như là đùa vui đi, dù sao chính hắn cũng không hiểu, hắn yêu, chỉ là bóng dáng hắn tự hư cấu mà thôi.
54 Nhàn phi ngồi ở trên tháp, bộ dáng tinh thần không yên, xem múa hát không quá bao lâu, nàng liền đứng dậy tuyên bố yến hội giải tán. Tiểu hoàng đế ngay sau đó liền cùng Nhàn phi đi đến Nhan cung.
55 Đến khi ta trở lại Tuyền Lan điện, nha đầu Nhã Ca vẫn đứng ở cửa chờ ta, thấy cả người ta ướt đẫm, vội vàng giúp ta cởi y phục ướt ra, tìm áo cho ta khoác, sau đó lấy khăn lông vội vàng lau tóc của ta, trong miệng lẩm bẩm:“Nương nương, ngài đến tột cùng là có chuyện gì, trời cũng không mưa, sao cả người lại ướt đẫm? Chẳng lẽ là rơi vào nước?”“Ân, thấy một con chó đen to rơi vào trong nước, ta không đành lòng, sợ nó chết đuối, liền thuận tay cứu giúp.
56 Vì trong sạch của ta, ta vẫn là muốn dùng mọi biện pháp để tìm hiểu. Sai Nhã Ca cầm mấy tờ ngân phiếu len lén đến cung Nhàn phi, tìm một cung nhân hỏi thăm một chút.
57 Ta đi ngang qua hai người bọn họ nói “Còn không mau đi theo?”“Hảo” Hai người kia nghe vậy lập tức đi theo ta. Lục thị lang đi hai bước còn cố xoay cái eo thon nhỏ, giả nữ cũng thật chuyên nghiệp.
58 Nhìn ra nghi ngờ trên mặt ta, hắn ngẩng đầu, khóe mắt giãn ra nói:“Xuân Tiêu, tối hôm qua ở yến tiệc, ta nhìn ra, ngươi đối với hoàng thượng không có nửa điểm tình ý, nếu không có tình ý, như vậy ngươi không phải bởi vì hắn mà vào cung, đúng không? Tính ngươi không thích bị người khác bức bách, nếu như ngươi thuận theo vào trong cung, vậy thì sẽ có hai nguyên nhân.
59 Qua Tử huynh thanh âm có chút ngưng trọng nói:“Xuân Tiêu, mặc dù Nguyễn chiêu nghi này thoạt nhìn rất nhu nhược. Cũng không biết vì sao, ta vẫn cảm thấy nàng hết sức nguy hiểm, ngươi sau này phải coi chừng một chút.
60 Ta cảm thấy Qua Tử huynh đại khái là phát điên rồi, liền nghiêng đầu không thèm để ý đến hắn. Thế nhưng hắn vẫn như cũ bám vào người ta, sói tru không ngừng.