981 Nghĩ đến “Thủy Ma Hải Đài”, Diệp Mặc tuyệt đối không thể quay lại được, hẳn mở trận pháp ẩn nấp của “Phi Vân thuyền” ra, cẩn thận theo lên. Diệp Mặc chỉ có thể dọc theo nơi mà thuyền hạm chân khí biến mất theo dõi, nhưng hướng cụ thể như nào thì mắt hắn lại mờ tịt, căn bản không biết cái gì cả.
982 Diệp Mặc khắp người đều là vết máu, hắn thở dài, sau đó đứng dậy. Hắn quan sát một chút, từ khi ăn viên đan dược thứ nhất cho đến bây giờ ít nhất đã vài ngày rồi.
983 Diệp Mặc chỉ có thể nghe, không dám dùng thần thức quan sát, cũng không dám dùng mắt nhìn. Hắn nghe thấy hai bên đánh nhau kịch liệt, không ngừng có những ngọn lửa cực nóng bay qua trên đầu hắn, thậm chí còn chút cát đá bị đánh tan bay lên người hắn.
984 Thế giới Trang vàng theo đám cá đi xa. Tuy rằng vẫn ở trong thần thức của Xích Hồng, nhưng trong biển này nhiều cá như vậy, nó không có khả năng dùng thần thức tìm kiếm từng con một.
985 Không ngờ thật sự có loại gnười gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ? Tu sĩ Kim Đan tầng tám kia đã quên tình cảnh của mình, ngơ ngác nhìn đường sáng tím hồng trong chớp mắt lập tức đến.
986 Nữ tu kia lại không hề chú ý tới vẻ mặt của Diệp Mặc, chỉ lo nói: - Nghe nói lúc ấy quản sự của thương hội Dương Hải đã yêu cầu người của thành Phỉ Hải thu hồi đất của Mặc Nguyệt.
987 Tên tu sĩ Trúc Cơ kia đưa Diệp Mặc vào bên trong, sau khi giúp Diệp Mặc làm xong thủ tục thuê phòng riêng, lại có một mỹ nữ cực đẹp dẫn Diệp Mặc đi tới một căn phòng riêng đắt nhất.
988 Y không thể tưởng được tên tu sĩ nhà giàu mới nổi này không ngờ thật sự dám tăng giá, hơn nữa còn tăng giá mười ngàn linh thạch. Rõ ràng chính là chỉ vào mặt của y mà nói “Tao cứ thêm mười ngàn linh thạch, mày làm gì được tao nào?” - Tốt lắm, thiếu gia tôi nói chuyện từ trước tới nay đều giữ lời, 'Thái Hồng Vũ Y' tặng cho anh bạn đấy, hy vọng anh có thể đem nó che nắng.
989 - Một triệu sáu trăm ngàn linh thạch. . . Nữ tu chủ trì không cần đợi lâu, đã có tu sĩ ra giá. Hiển nhiên lực hấp dẫn của nội đan 'Đề hoa thú' vẫn thật lớn, tuy rằng giá cao như thế nhưng vẫn không thể ngăn trở lòng nhiệt tình của tu sĩ Kim Đan.
990 Nghĩ đến đây, Diệp Mặc không chọn hướng Thành Phỉ Hải, mà ngược lại bay về hướng của “Song Giác Đảo”. Con đường này Diệp Mặc đã đi qua một lần, biết rất rõ, hắn biết rằng sau khi đi về phía trước mấy ngàn dặm nữa, sẽ có một đảo nhỏ, tuy đảo này không phải là “Song Giác Đảo”, nhưng đã đủ để Diệp Mặc giết người diệt khẩu rồi.
991 Diệp Mặc cắn môi, không nói một lời, trong lòng lại muốn xem thử tu sĩ Kim Đan viên mãn khiến hắn có chút kiêng kị này rốt cuộc lợi hại ở chỗ nào. Y nói nhìn ra lần đầu tiên hắn bị thương là giả vờ, không biết lần thứ hai bị thương thì y có nhìn ra được không.
992 Trong khoảnh khắc Diệp Mặc quyết định đánh lén, Tử đao liền được hắn vung ra, đồng thời vận chuyển công pháp tầng thứ nhất của “Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát” tới cực hạn, hoàn tòan không để tâm bản thân bị thương liền vung ra “Thần Hồn Thứ”.
993 Nhưng khi y lấy đầu Áo Kỳ Long, một tia sáng bay nhanh chui vào người Mạc Thiên Lý. Mạc Thiên Lý rõ ràng nhìn thấy tia ánh sáng kia, lại không để ý, rõ ràng chuyện này y cũng không phải lần đầu gặp.
994 Mạc Thiên Lý giận sôi máu, ngang nhiên để cho đồ vật không có tên tuổi kia đánh lén y, nếu như y đang ở thế phòng bị còn bị đánh lén, y cũng không phải là Mạc Thiên Lý.
995 Diệp Mặc thầm than trong lòng, xem ra trông cậy vào người khác là không được rồi, dù hắn có thể được đề cử đến đó thì thế nào chứ? Chẳng lẽ lại bỏ lại bọn người Tống Ánh Trúc hay sao? Xem ra hắn vẫn phải nghĩ cách để tự mình có thể đến Nam An Châu mới được, nếu không thì hắn chỉ có thể mãi mãi xem sắc mặt của người khác mà làm việc.
996 Trên quảng trường Bia đề danh, gần như tất cả ánh mắt của mọi người đều bị thân ảnh màu lam kia hấp dẫn. Áp lực hùng mạnh từ Bia đề danh Kim Đan truyền đến, không cần nói đến thanh niên áo lam đã lạc vào cảnh giới kỳ lạ kiạ, cho dù là những người quan sát đều có thể cảm nhận được.
997 Lạc Ảnh nhìn Văn Thái Y một cái đầy lạnh lùng, thản nhiên nói: - Nếu cô cảm thấy mình lợi hại thì cứ việc đi tìm người trong danh nhân đường mà quyết đấu, tôi không thích nói chuyện với người không quen biết.
998 Năm tên tu sĩ bị Diệp Mặc dùng Khốn trận để vây khốn, cuối cùng không thể nhìn thấy tình cảnh bên ngoài, xung quanh đều là một màng sương mù. Đến lúc này bọn họ mới phản ứng lại, thật không ngờ tên Diệp Mặc của Mặc Nguyệt kia lại thật sự đám dùng Khốn trận để vây khốn họ.
999 Chẳng những là Diệp Mặc, tất cả mọi người đều nhìn về phía người vừa phát ngôn, nguời này hiển nhiên là vừa mới tới. Trong lòng Diệp Mặc trầm xuống, tu sĩ Nguyên Anh tầng ba, sắp bước vào Nguyên Anh trung kỳ.
1000 - Thạch Duẩn Tủy Tửu tạo ra từ Vạn Niên Thạch Duẩn Tủy. Tên tu sĩ Hư Thần kỳ kia rung động buột miệng nói, ngay sau đó y đứng bật dậy, căn bản không nghĩ tới những lời Diệp Mặc vừa nói.