301 Giờ này khắc này, tên bộ đội cường hãn bị tay phải của Phương Dật Thiên gắt gao kẹp ở cổ họng , xương ba vai bên trái cũng bị tay trái Phương Dật Thiên bắt lấy, cả người nhất thời không thể nhúc nhích.
302 "A. . . " "Đừng mà. . . " Ngay tại lúc Phương Dật Thiên giơ thanh chủy thủ sắc bén hướng về phía Dương Tuấn dùng đâm tới, khi chứng kiến việc này Tiêu Di và Lâm Thiên Tuyết các nàng đều la lên, thậm chí, các nàng đều nhắm mắt lại không dám nhìn trủy thủ trong tay Phương Dật Thiên đâm xuống! "Không.
303 "Tiểu Đao, đi hơn hai năm, cậu một chút cũng không có thay đổi, bất quá một thân sức lực cũng không có yếu đi. " Phương Dật Thiên cười, vỗ vỗ vai người huynh đệ này.
304 Nhìn Trần Khải đưa Dương Tuấn đi, mười ngón tay Tiểu Đao nắm lại kêu răng rắc, dường như không cam lòng để cho hai người dễ dàng rời đi như vậy. "Tiểu Đao, có ảnh hưởng gì đến công tác của chú không? Anh xem chú như không xin phép mà đến đúng không?" Phương Dật Thiên cười cười chậm rãi hỏi.
305 Trong bóng đêm lộng gió chiếc xe Yamaha ngoại hình khủng bố không cố ky rầm rú phóng như bay trên đường vắng. Khuya như lúc này các nhà hàng sớm đóng đã cửa, mà quán bar lại quá ồn, Phương Dật Thiên cũng biết Tiểu Đao xưa nay không thích đến những nơi như thế uống rượu.
306 Ông chủ quán thịt nướng thấy thình lình một đám hung thần ác sát xông vào quán như vậy, trong lòng thầm than, nhìn tình thế này không nói hắn cũng biết đám người này đến quán để làm gì.
307 Đối mặt với đông đảo đối phương đã qua huấn luyện lăm lăm trong tay là khảm đao, thiết chùy cùng chủy thủ đang tầng tầng lớp lớp lao tới bọn họ như thủy triều, thần sắc Phương Dật Thiên và Tiểu Đao trở nên cực kỳ lãnh đạm.
308 Vốn là trận thế đang nghiêng về phía Hỏa Xà, quả thực đã trở thành một trường đơn phương chém giết, nhưng lại không phải như trong lòng hắn suy tính. Trên chiến trường tựa như là Phương Dật Thiên và Tiểu Đao đang dùng dao mổ trâu để giết gà đang chạy loạn trong sân, đám côn đồ trong tay cầm hung khí này đối với người bình thường giống như hung thần ác sát, nhưng khi ở trước mặt Phương Dật Thiên và Tiểu Đao chỉ còn biết run rẩy! Chiến lang, nam nhân mạnh nhất! Lẽ nào lại để ấy tên vô danh tiểu tốt lỗ mãng làm càng trước mặt hắn? Trong nháy mắt, Phương Dật Thiên lại cho hai tên đối diện đo ván.
309 Vốn tham gia hành động lần này thì chủ lực mạnh mẽ nhất chính là lão quỷ cùng với hai gã đại hán có lực lượng hùng hậu, nhưng bây giờ hay tay của lão quỹ đã bị Phương Dật Thiên bẻ gãy, xương cốt toàn thân lại bị Phương Dật Thiên dùng "Thiếp sơn kháo" đánh cho suýt nữa tan rã, cả ngươi không còn tí chiến đấu lực nào.
310 Trong không khí yên lặng giữa trời đêm u ám truyền đến một tiếng kêu thảm tan nát cõi lòng của Hỏa Xà, tiếng gào thét thê lương như tiếng quỷ khốc vọng lại từ nơi sâu nhất của địa ngục hòa với tiếng xương gãy vang lên thanh thúy giữa bầu trời đêm yên tĩnh thật vô cùng chói tai! Phương Dật Thiên lẳng lặng nhả khói, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo như có như không quét về đám lưu manh.
311 Ba cỗ xe cảnh sát hú còi chạy tới, đèn màu chớp tắt trên nóc xe cực kỳ chói mắt trong đêm. Trong mắt của Hỏa Xà đang nằm dưới đất toát ra một tia vui mừng kích động, lúc này hắn mới nhận ra rằng thanh âm hắn thích nghe nhất chính là thanh âm hụ còi của xe cảnh sát mà bình thường hắn luôn coi khinh.
312 Bất kể ánh mắt của ngươi nhanh nhẹn và bí mật đến đâu, nữ nhân luôn biết khi nào thì ánh mắt nam nhân lướt qua ngực mình. Những lời này tuyệt đối là chính xác, Phương Dật Thiên vừa hơi khinh nhờn Quan Lâm mà đảo mắt dò xét bộ ngực cực kì phập phồng của nàng, Quan Lâm trong lòng đã phát hiện ra, nếu trong này không phải phòng thẩm vấn thì với tính tình của nàng thì đã nỗi bão ngay tại chỗ rồi.
313 Phòng khách cục cảnh sát Thiên Hải. Cục trưởng Cục Công An Triệu Thiên đối đãi Phương Dật Thiên thật sự không tầm thường, trước sau đều là cung kính nói chuyện.
314 Triệu Thiên gọi điện cho Trần trưởng phòng xong thì thở phào nhẹ nhõm, trong điện thoại Trần trưởng phòng đã nói rõ phải phóng thích Phương Dật Thiên, một khi đã như vậy thì hắn không hề trì hoãn.
315 Phương Dật Thiên yên lặng lái xe dưới màn đêm u ám. Ẩn sâu trong nội tâm, một cỗ tịch mịch dường như đang ngấm sâu vào trong xương cốt của hắn, giống như là thủy triều cuộn sóng ở trong lòng.
316 Phương Dật Thiên đến gần thì liền ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người Tô Uyển Nhi, khuôn mặt vốn sáng bóng như ngọc bây giờ đã nổi lên một màu hồng diễm lệ, tràn xuống chiếc cổ thon dài tuyết trắng, lúc này khi nhìn nàng quả thật có cảm giác kinh diễm.
317 Ngã tư đường rạng sáng có chút vắng vẻ lạnh lẽo. Thỉnh thoảng có mấy chiếc xe gào thét lao qua, sau đó thì lại là bầu trời yên tĩnh cùng với những ánh đèn đêm cực kỳ hiu quạnh.
318 Phương Dật Thiên đi ra phòng khách, bị Tô Uyển Nhi quấy rối cả đêm khiến cơn buồn ngủ của hắn toàn bộ tiêu tán. Bây giờ đã hơn bốn giờ sáng, đã qua thời điểm tốt nhất để ngủ, bởi vậy hắn cảm thấy tinh thần phấn chấn, tràn trề sinh lực, không hề buồn ngủ chút nào.
319 Phương Dật Thiên cũng không phải ngốc tử, hắn nghe Monica vừa nói mà khuôn mặt lại từ từ đỏ lên, nảng nở một nụ cười yêu kiều mị hoặc, thanh âm rên rĩ phảng phất giống như lần trước nàng cùng hắn kích tình qua video, hắn đã sớm hiểu rõ ý tứ của vưu vật này.
320 Sau khi Monica đăng xuất, Phương Dật Thiên cũng tắt laptop rồi đem bỏ lại vào trong ba lô như cũ giống như chưa có chuyện gì xảy ra. Cùng kích tình với Monica qua camera xong, thể xác và tinh thần của Phương Dịch Thiên đột nhiên có cảm giác mệt mỏi, nhớ lại dáng người của Monica ngày càng gợi cảm mê hồn, dục hỏa trong người vẫn hắn lại muốn bùng lên, mị lực của nữ nhân này khiến nam nhân muốn “ngừng” mà không được.