341 Phương Dật Thiên tâm hồn trong sáng lại thêm tấm thân lương y như từ mẫu nên kiên nhẫn ngồi chờ tin nhắn. Lâm Thiên Tuyết hẳn là chờ Tiêu Di ngủ sâu mới chịu hành động nên vẫn chưa nhắn tin.
342 Sáng sớm hôm sau. Ánh mặt trời chiếu khăp mọi nơi, bầu trời xanh lam như rửa, ngàn dặm không mây, trong xanh một mảnh. Nguyên ở trên giường chìm trong giấc ngủ Dật Thiên trong miệng đột nhiên hô lên một tiếng “Tuyết!” Rồi sau đó hắn đột nhiên nhổm cả người ngồi dậy, trong miệng dồn dập thở gấp , sau đó trợn mắt nhìn bốn phía mới biết vừa rồi hết thảy cũng là mơ! Điều này làm cho hắn như trút được gánh nặng khẻ thở ra một hơi, dung tay vuốt vuốt huyệt Thái Dương, cố gắng làm ình theo mới vừa rồi trong mơ tỉnh táo lại.
343 Trên đường người xe đi lại, náo nhiệt ồn ào náo. Nhưng mà đối với Phương Dật Thiên và Lam Tuyết mà nói, bốn phía hết thảy đã không tồn tại, trừ hai người tồn tại.
344 Nếu Lam Tuyết tới, Phương Dật Thiên tất nhiên không thể nhìn nàng không có nơi ở, nói như thế nào nàng và mình trên danh nghĩa là hôn thê,vì vậy không có vấn đề,hắn cảm thấy để Lam Tuyết ở lại khách sạn còn tốt hơn đến nơi ở của hắn.
345 Lam Tuyết trong lòng giống như được ăn mật ngọt cảm thấy cực kì ngọt ngào, Mới vừa rồi nhìn chiếc xe máy phóng nhanh gào thét mà đến giờ nàng vẫn như ở trong mộng, may là Phương Dật Thiên ôm lấy nàng, đem nàng kéo đến,làm nàng thoát khỏi nguy hiểm, cũng không bị thương tổn gì.
346 Bên cạnh Mộ Dung Vãn Tình còn có một người , cũng là một mỹ nữ trẻ tuổi, “Tử Hinh, nếu không có việc gì thì bạn về trước, hôm nay trùng hợp gặp một người bạn tớ muốn cùng ngồi lại đây nói chuyện.
347 Cho đến khi Mộ Dung Vãn Tình đường cong nổi bật bóng lưng thướt tha biến mất tại cửa sau Tinh Ba Khắc Lam Tuyết mới thu hồi ánh mắt. “Phương Dật Thiên, anh đang tìm cái gì a? Sao anh vẫn cúi đầu thế ” Lam Tuyết cười cười, tức giận hỏi.
348 Phương Dật Thiên nhìn Lam Tuyết phiêu bóng lưng nhiên tiên khí chất thoát tục, cười khổ tiếng, trong lòng nổi lên một tia nói không rõ là bất đắc dĩ hay là chua xót sóng lớn ? Rồi sau đó hắn cũng rời đi biệt thự Lam Hồ, đón xe hướng biệt thự Lâm gia địa chạy nhanh tới.
349 Phương Dật Thiên trả tiền xe taxi, để lại cho cửa hàng sửa chữa xe cách liên lạc liền rời đi. Xe hơi cuối cùng cũng được bảo hành , nhớ tới tối nay muốn đi biệt thự lam hồ ở cùng Lam Tuyết, Phương Dật Thiên nghỉ thầm có nên hay không mang quần áo qua đó để tắm rửa, tưởng tượng đến việc trở lại phòng trọ lại nghĩ đến từ nay chắc hẳn cơ hội để gặp Uyển Nhi tiểu ny tử sẽ ít đi hắn lại thấy hơi buồn , lại trong lòng hắn rất thích tiểu ny tử này, trên người nàng phong vận thanh thuần giống như một cỗ nhu phong có thể gột rửa trên người hắn đủ loại mệt nhọc.
350 Phương Dật Thiên rút thuốc lá ra, yên lặng, hút, nhả ra khói thuốc từ từ. khói thuốc lượn lờ , khuôn mặt hắn vẻ kiên cường cũng hiện lên một tia nhàn nhạt tiêu điều cùng với cô đơn, có lẽ, chỉ có lúc này mới chân chính là hắn ! “Uyển Nhi, Phương ca ca không phải cố ý thương tổn em làm cho em phải thương tâm rơi lệ , có lẽ ta có thể vẫn lừa gạt em, nhưng đến cuối cùng giấy không thể gói được lửa thời gian qua dài trong lòng em khẳng định lại càng thêm căm hận anh ?” Phương Dật Thiên cười cười, âm thầm nghĩ, đem trong tay điếu thuốc hút một hơi cuối cùng, rồi sau đó dí vào trong cái gạt tàn thuốc.
351 Hạ Băng nhìn qua ô khóa thấy Trần Dũng vẫn đứng đấy. Khẽ thở dài, Hạ Băng cuối cùng vẫn mở cửa, nhìn Tần Dũng đứng ngoài cửa nàng nhẹ nhàng nói:“Anh thế nào còn chưa đi? Tôi đã nói tôi đã có bạn trai, tôi sẽ không chấp nhận việc hôn ước với anh.
352 Hạ Băng cầm trong tay bó hoa hồng Phương Dật Thiên đưa tới, Lại nói nàng từng nhận qua không ít hoa hồng, đại bộ phận cũng là của một ít nam nhân theo đuổi nàng tặng nàng, trực tiếp đưa đến công ty, bất quá nàng chẳng quan tâm những điều này, thậm chí cũng không thèm liếc mắt một cái.
353 “Cửu gia, mày có mấy cái mạng?” Những lời này vô hình trung đã lộ ra Phương Dật Thiên trên người mười phần khí phách cùng tự tin cường đại, rất có phong phạm bễ nghễ thiên hạ, không đem Cửu gia đẻ vào mắt! Đến Cửu gia hắn cũng còn không sợ, huống chi là Tần Dũng? Tần Dũng nghe vậy bộ mặt lạnh lùng, cứng họng không nói được lời nào, bóng lưng kia có thể nói là cực kỳ chật vật.
354 Phương Dật Thiên cũng không là nói dối, nhìn tư thế này của Hạ Băng Phương Dật Thiên thật đã có phản ứng, Hạ Băng vô luận từ góc độ nào để bình phán cũng là một mỹ nhân thành thục xinh đẹp, hết lần này tới lần khống cũng thằng nhỏ của Phương Dật Thiên có phản ưng với các nữ nhân thành thục hay các tỷ tỷ xinh đẹp điêu này chứng tỏ hắn có hứng thú rất lớn với các nữ nhân loại này.
355 Lâm gia biệt thự. Tiêu Di đang đang ngồi trên ghế trường kỷ ở phòng khách đọc sách, nhìn Phương Dật Thiên đi vào nàng buông sách trên tay xuống, nói:“Phương Dật Thiên anh đã tới rồi.
356 Vân Cảng Đại Bài Đương nổi tiếng lẩu hải sản , vô luận là hải ngư, cua biển,hay là tôm biển món ăn hải sản cũng cực kỳ mới mẻ, Căn bản hắn lại âm thầm lo lắng kế tiếp sớm gặp phải một ít tình huống khó xử , bất quá ăn đến bây giờ Tiêu Di cùng Vân Mộng hai người trò chuyện với nhau thật vui, trực tiếp để hắn sang một bên, đây chính là kết quả hắn muốn , bởi vậy hắn cũng mừng rỡ chỉ biết ngồi ăn ,ăn không ngừng.
357 Biến cố xãy ra, bên trong Đại Bài rất nhiều người đang ăn chạy ra xem. Phương Dật Thiên từ năm người thành viên Sơn Khẩu Tổ cùng với lời nói của con chó phiên dịch gầy gò mơ hồ đoán ra chuyện này.
358 Sau khi nam tử thọt chân vào xong , Tiểu Dã Quân lúc này đang giữ lấy nữ phục vụ cậy mạnh đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía tên nam tử thọt chân, dùng tiếng Nhật hỏi một câu:“ ngươi là ai?” Tên gầy vội vàng phiên dịch cho Tiểu Dã Quân , nói tên thọt chân kia là chủ quán Vân Cảng Đại Bài Đương , tương đương với trách nhiệm quản lý.
359 Tiểu Dã Quân trong Sơn Khẩu Tổ cũng là tay đã dính nhiều máu người. Tối nay đến Đại Bài Đương ăn, hắn nhìn Tiểu Lệ bộ dáng xinh đẹp, đường cong nổi bật, hai tay không chút kiêng kỵ sờ mông của Tiểu Lệ, Tiểu Lệ không thích, cố ý tránh ra còn nói hắn một câu.
360 Lần này, giữa sân tất cả mọi người giật mình. Tên phiên dịch gầy gò thấy sự tình thay đổi hai chân không tự chủ được khẽ run lên, khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Phương Dật Thiên mang chút hoảng loạn.