21 Lục Thời Khanh bảo Lục Sương Dư về phòng, xong nhìn Nguyên Tứ Nhàn:
- Huyện chúa cũng xin sớm về phủ, đừng để Nguyên tướng quân lo lắng.
Nguyên Tứ Nhàn nhìn sắc trời âm u bên ngoài, cuối cùng cũng ngại trời mưa phiền phức, nói:
- Được rồi, ngài mai ta lại tới.
22 Nguyên Tứ Nhàn nghe tiếng động, nghiêng đầu qua, thấy y liền cười:
- Tiên sinh đến rồi!
Lục Thời Khanh tránh nhìn thẳng vào nàng, cúi đầu cụp mắt như thường:
- Từ mỗ tham kiến huyện chúa.
23 Ban ngày Nguyên Tứ Nhàn chỉ nghĩ về Trịnh Trạc mấy lần mà ban đêm hắn lại vào giấc mơ của nàng.
Hình như vẫn là chuyện không lâu sau khi nàng chết.
24 Tình trạng này thực có thể nói là cưỡi hổ khó xuống. Lục Thời Khanh bỗng chốc tỉnh ngộ mình đã làm chuyện ngu xuẩn gì.
Nguyên Tứ Nhàn vốn không cam tâm, muốn trêu chọc y chứ không hề trông mong y dễ nói chuyện như vậy, không khỏi bất ngờ, cúi đầu ngơ ngác nhìn tay y.
25
Thời cơ, phương hướng, vị trí, hết thảy đều tính toán đâu vào đó.
Nhưng Nguyên Tứ Nhàn uống rượu là thật, nàng thực sự bị rượu bốc lên đầu nên mới có thể mượn men rượu mà diễn tốt như thế, cũng vì vậy mà bỏ lỡ một sai sót__cú đụng này nàng ra tay hơi nhẹ, thiếu chút sức.
26 Giống như bên ngoài, thư phòng này của y cũng được bố trí đâu ra đấy, thậm chí ngay cả khung giá đồ cổ cũng đối xứng trên dưới trái phải, nhưng trên kệ lại không có đồ cổ trân bảo quý hiếm gì.
27 Kỳ thực Nguyên Tứ Nhàn đã hết giận từ lâu. Nàng chẳng hi vọng xa vời con người Lục Thời Khanh biết khép nép nói lời xin lỗi. Y có thể nhờ Lục Sương Dư tới thăm hỏi đã là hiếm thấy, huống hồ việc hôm đó suy cho cùng cũng là lỗi của nàng.
28 Chân Nguyên Tứ Nhàn run, đi rất chậm, nghe tiếng y đuổi theo, nàng quay đầu nói:
- Lục thị lang, ngài đừng kể chuyện ta bị rắn dọa ngất cho người khác nghe nhé, có câu ‘hổ phụ vô khuyển nữ’, việc này sẽ khiến cha ta mất mặt.
29 Nói cũng lạ, xảy ra sát sinh vào pháp hội Vu Lan, không lâu sau, quả nhiên trời giáng tai ương xuống Đại Chu. Chưa được mấy ngày, vào hạ tuần tháng bảy, triều đình nhận được tin tức, Hoài Nam thiên tai mưa lớn, đột phát hồng thủy, phá hỏng vô số đồng ruộng nhà cửa, đặc biệt ở Thư Châu là tình hình thiên tai nghiêm trọng nhất.
30 Thứ này, y không phải không quá thích, mà là quá ghét.
Lục Thời Khanh vừa phẫn nộ chất vấn xong, Tiểu Hắc xa xa liền giơ móng cẩu về trước giả làm động tác nhảy.
31 Nàng không phải chưa từng thấy nam tử cởi trần, trên đường hành quân, rất nhiều chuyện là không thể tránh khỏi. Nhưng nàng chưa bao giờ biết, lại có nam tử cởi trần đẹp đến vậy.