21 Nghe được trên đảo nhỏ chỉ có một nhà khách sạn thu phí cao tới một trăm ngàn, mọi người lại ồn ào, khách sạn bà bà nói là ngoài nhận lấy tiền mặt ra thì có một phương pháp khác, vì thế mọi người phân tán tìm kiếm bảo vật trong đống thuyền trầm.
22 An toàn vượt qua gió lốc, chúng tôi bị đưa đến đảo nhỏ diễn ra phần thi thứ bốn của cuộc thi, ở trong này, chúng tôi sắp sửa tiến hành một hồi trò chơi săn và bị săn.
23 “Quả táo nhỏ còn dấu một tay a……#9824;” “Nếu có thể, tôi cũng muốn đâu. ” Cho nên kính nhờ anh không cần hưng phấn nhìn tôi như vậy, tôi không giấu một tay, tôi cũng không thích đánh nhau, vì rất sợ đau.
24 “Ill-chan?!” Ngắn ngủi kinh ngạc sau, tôi liền cười, tôi biết là tên Alluka kia đi ra ngoài lâu như vậy chắc chắn là không làm chuyện tốt gì, nhưng nếu cô ấy gọi Illumi đến, vậy tôi có nên thuận theo cô ấy mong muốn là cùng anh ta bồi dưỡng chút cảm tình? “Sao lại thế này?” Anh cảm giác được cổ lực lượng cường đại kia, rất quen thuộc, rất giống lực lượng mà cô thả ra rồi bị té xỉu lúc lần đầu gặp, chỉ là không có đau thương, nhưng mà lực lượng này biến mất nhanh chóng, hoàn toàn không kịp tìm ngọn nguồn, trực giác nói cho anh là có liên quan đến Hisoka, dù sao Hisoka đã rời đi không bao lâu.
25 Hiện tại tiến hành phỏng vấn làm cho một đám thí sinh thiếu chút nữa người ngã ngựa đổ, sau Alluka, tôi bị gọi đi vào, vừa vào cửa liền bị hồ ly hội trưởng đánh giá từ đầu đến chân khiến một thân tôi nổi da gà.
26 Meteorcity, khu có 1500 năm lịch sử, rác rưởi, vũ khí, thi thể, trẻ mới sinh…… chỉ cần là thứ bị thế giới này từ bỏ, thì cư dân nơi này toàn bộ tiếp nhận.
27 Không bao lâu sau, chúng tôi liền dừng lại ở trước một tòa kho hàng đổ nát, kẻ dẫn đường vừa đến nơi liền chuyển mình vào bên trong, mặc kệ ba người chúng tôi ở bên ngoài.
28 “Hiện tại xem ra, ngài Morris tựa hồ không tính để chúng tôi đi?” Tôi thản nhiên hỏi, mọi hơi thở ở trên người tôi trầm tĩnh lại, hết thảy lại bắt đầu căng thẳng.
29 Trải qua sự kiện đính hôn lần đó, tôi vẫn như cũ là tôi, Illumi Zaoldyeck, vẫn như cũ viên mãn hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, chỉ là mẹ luôn thét chói tai, hỏi tôi vì sao lại tiếp nhần số lượng nhiệm vụ nhiều hơn yêu cầu, tôi có sao? Tôi ngẩn người trong nháy mắt, đại khái là rất thanh nhàn đi, đây là đáp án tôi cho chính mình.
30 Một đạo bóng dáng màu trắng chậm rãi bay xuống phòng khách dưới lầu, ánh mặt trời chiều từ ban công chiếu vào phòng khách, trên chiếc ghế sopha có một người đang nằm, ánh mặt trời chiều màu quất nhu hòa lướt qua anh, khiến gương mặt của anh cũng ánh lên màu vàng nhạt, gió nẹh thổi qua, nhẹ nhàng thổi lên một tờ giấy còn được đặt trên người anh.
31 Đã là thời tiết tháng năm, dần dần bắt đầu nóng bức, giờ ngọ cửa hàng trà vẫn như ngày xưa người đến người đi, tôi ngồi trên ghế bên cửa sổ, tầm mắt dừng ở quyển sách đang mở trên bàn, tuy rằng biết Alluka ngủ say không tỉnh là vì cô ấy trốn tránh, chính cô ấy không muốn tỉnh thì hơn phân nửa là sẽ không tỉnh, dù có phương pháp làm cô ấy tỉnh lại hay không cũng thế, aiz, cô ấy thật sự muốn tiếp tục ngủ như vậy sao? Thu hồi dòng suy nghĩ miên man, tập trung vào quyển sách, ủa? Khi nào thì lại có thêm một bóng đen trên sách? “Đã lâu không gặp, tiểu thư Thiên Tuế.
32 Tôi nghĩ tôi hẳn là một đứa trẻ duy nhất vừa sinh ra đã muốn tự sát trong lịch sử nhân loại. Sau khi bị một hồi tai nạn xe cộ nho nhỏ bỗng lâm vào một cái hắc ám nhìn không thấy tận cùng, nhưng lại làm cho người ta an tâm, không quá bao lâu, tôi liền bị một loại lực lượng đẩy ra ngoài, sau đó bị người đánh mông một cái, đau! Sau đó, tôi liền nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, đó là…… tiếng của tôi?! “Đứa nhỏ này sẽ tên là Alluka.
33 “Có thể đến gần quan sát không?” Tôi hỏi Mấy người đã mời tôi đến xem xét đàn dương cầm, tôi không đến gần thì sao có thể làm được. Sau khi Kuroro ngầm đồng ý và Salnark mỉm cười đáp ứng, tôi đi đến cạnh đàn dương cầm Mười ngón xẹt qua chiếc đàn lạnh lẽo, không thấy linh lực dao động, cũng phải, nghe nói trừ bỏ ‘Di Dạ Địch’ là được lưu ở trong tộc, những thứ còn lại, tộc nhân chúng tôi chưa bao giờ tìm thấy, không có dấu vết của linh lực lưu lại cũng là bình thường, ngón tay của tôi chưa chạm vào chiếc đàn, định mở ra…… Không khí thay đổi, có điểm giống như bão táp trước yên tĩnh, tôi cúi đầu nhìn bàn tay vẫn chưa chạm đến đàn, thì ra là thế, tôi thu hồi hai tay, quy củ đặt trước bụng.
34 Ở chỗ bang Ryodan gần một tháng, tôi rốt cục có thể rời khỏi, trên thực tế đoạn thời gian đó, nhiều người đã lục tục đi hết, chỉ có Kuroro cùng Shalnark và một vài người khác cảm thấy hứng thú còn chưa đi mà thôi, sau khi tôi rốt cục học xong và đàn độc tấu đàn dương cầm, trừ bỏ Shalnark, những người khác đều đi rồi, dù sao bọn họ chỉ là muốn nhìn một chút năng lực của đoạn độc tấu đàn dương cầm này mà thôi, còn năng lực của ống sáo thì hẳn là Shalnark đã thuật lại rồi, đó là lực lượng thay đổi, mặc dù không thể lấy mạng người, nhưng nếu vận dụng thích đáng thì thường thường sẽ thu được hiệu quả đáng sợ hơn cả tử vong.
35 Ngày 3 tháng 9 Ubogin còn đang hôn mê, đại khái là vì xiềng xích từng đâm thủng vào trái tim, hiện tại niệm lực lại hoàn toàn biến mất, nhưng tôi lại nghĩ đến một chuyện, Kurapika là Hunter có hợp đồng, mất tích không rõ như vậy hẳn là trái với hợp đồng đi, thoát khỏi hắc đạo cũng tốt.
36 Rốt cục ở dưới tình huống muộn năm phút đồng hồ, tôi vội vàng chạy tới địa điểm tụ tập. “Kẹt!” Tôi đẩy cửa đi vào, thu được một đống ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc miệt thị hoặc quen thuộc nhìn kỹ, quen thuộc nhìn kỹ? A, đúng rồi, là bố Silva cùng ông nội Zeno, ánh mắt này ở lúc trước tôi đến nhà bọn họ có gặp qua, bọn họ lại đang nhìn kỹ cái gì? Còn nữa, bọn họ đã nhìn thấy bộ dáng tôi lớn lên rồi sao? Hm…… Đại khái Illumi có nhắc tới với bọn họ đi.
37 Quả nhiên đều là cao thủ đứng đầu, dù là một đối hai, vô luận là dù trúng độc nhưng vẫn mặt không đổi sắc như ba Silva, hay là cực kỳ chính xác phân tích ra điều kiện trộm năng lực người khác của bang chủ như ông nội Zeno, hay khi ông nội Zeno nói ra ‘Nếu ta có thể kiềm chế hành động của hắn, liền giết chết cả ta và hắn đi.
38 Ngày 10 tháng 9 Killua cùng Gon chấm dứt cuộc sống cấm túc, đi theo tôi tới cuộc kiểm tra tuyển người thích hợp vào ‘ đảo Tham Lam’, giám khảo là một Hunter rất có tự tin.
39 “Như vậy, liền nơi này đi. ” Chúng tôi tùy tiện chọn nơi dừng lại sau khi rời đi trò chơi, đang đứng trên một bình nguyên không có một bóng người, trên người Alluka cũng có mang truyền âm phù mà tôi đưa, muốn tìm cô ấy cũng không quá khó.
40 Cảm ứng một chút chỗ Illumi, anh ấy cách sào huyệt này rất gần, chuyện này làm cho tôi hết sức lo lắng, chỉ dựa vào năng lực của anh ấy và Hisoka thì không có khả năng không tổn hao gì mà phá hủy cái nơi đó, hơn nữa bọn họ rất có thể sẽ đụng tới con kiến đã chặt cánh tay của Kate trong nháy mắt kia, vì thế do tôi nóng vội, nên mọi người cũng không làm chuẩn bị quá nhiều, chỉ để Kate lại cho đồng bạn của anh ta chăm sóc, rồi đoàn người chúng tôi liền đi tới chỗ cách sào huyệt khá gần.