1 Một đại viện thanh u yên tĩnh, hoa cỏ điêu linh. Từng trận gió thu thổi qua làm cho lá vàng bay lượn khắp nơi. Trong gió lạnh còn có thể cảm thấy sự cô đơn.
2 U châu ở phía đông bắc của đại lục Vân Hoang, là một trong chín đại châu của cả đại lục Vân Hoang. U châu có năm cổ thành lớn, thành Thanh U là một trong số đó, nằm ở phía bắc của U châu.
3 Thu Diệp lấy một cây trâm ra xuống khỏi đầu của mình. Đây là thứ mà năm xưa trước khi lâm chung, Thu Nguyệt đã giao cho Thu Diệp, thậm chí còn dặn dò cẩn thận, có một bí mật ẩn trong đó, phải đợi đến khi Hoa Thiên Long mười tám tuổi mới có thể dùng.
4 Bát Cực thần điện, hùng bá vạn năm. Đây chính là nơi thần bí, thần thánh nhất của cả Vân Hoang đại lục, có uy tín vô thượng, là chúa tể của tất cả. Theo như Hoa Ngạo Thiên biết thì Vân Hoang đại lục được chia làm chín khu vực lớn, ngoại trừ Vân châu ở trung ương, tám đại khu ở tám phương đều bị Bát Cực thần điện chiếm cứ.
5 Phần mộ này có đường kính hơn ba lý, tổng cộng có tám cái bia mộ, xếp theo phương vị của bát quái, nhìn to lớn mà cực kỳ quỷ dị. Tám bia mộ có sắc thái không giống nhau, lóe ra quang hoa khác nhau, tạo thành một quang võng dày đặc, hiện ra trên không của phần mộ, tạo thành một phong ấn đặc thù, áp chế xung quanh.
6 Hòa thượng tuấn mỹ của Vạn Phật thần điện nói: "Mặc dù đã đủ điều kiện, thế nhưng vẫn chưa hoàn thành, vẫn cần phải để ý cẩn thận. Ngoài ra, mọi người nên nghe nghi ngại của Tam Thanh thần điện với việc này.
7 Lực huyền âm điên cuồng tiến vào, thân thể Hoa Thiên Long bắt đầu thay đổi. Cả người vốn đang phình ra không ngờ lại nhỏ đi, biến hóa bên trong cơ thể huyền diệu khó lường, tiếc là nhìn từ bên ngoài lại không thể thấy được.
8 Hoa Thiên Long là đại biểu cho Bát Cực thần điện, lực bát cực hội tụ trong cơ thể đủ để hủy thiên diệt địa, cho dù không tiêu diệt được Vạn Cổ Hồn Ma Quân thì cũng đủ để chống lại hắn.
9 Một lần như vậy, quanh người Hoa Thiên Long nổi lên quang hoa vạn trượng, huyết nhục xương cốt toàn thân trở nên trong suốt, kinh mạch tạng khí có thể nhìn thấy rõ ràng, nhục thân đang xảy ra biến dị nghiêng trời lệch đất.
10 Hoa Ngạo Thiên ngồi bên cạnh giường, khuôn mặt tuấn mỹ mỉm cười, nói nhẹ: "Nàng đã hôn mê hai ngày hai đêm rồi, cứ nghỉ ngơi tiếp đi. " Thu Diệp nghe thấy vậy đột nhiên ngồi dậy, hét lên: "Hai ngày hai đêm, vậy là hai ngày nay Long nhi không được ai chăm sóc? Không được, thiếp phải đến xem Long nhi, hắn không thể rời khỏi thiếp,.
11 Lúc này, cả người Thu Diệp co thắt lại, một lực lượng huyền diệu phá không mà đến, ép cho nàng ta không thở nổi. Không ai biết, vào giờ khắc này, Thu Diệp đã liên kết mình với sinh mạng của Hoa Thiên Long.
12 "Tiểu Lăng Tử, ngươi chết ở đâu rồi? Không nhanh ra đây giúp ta làm việc, cẩn thận ta lột da ngươi đó!" Ở một góc sáng sủa của phòng ăn, một thân ảnh màu xám đang ngồi xổm ở đó, cầm trong tay một bát cơm, đang điên cuồng nhét cơm vào miệng, giống như ba ngày chưa được ăn, chỉ vài ba lượt đã nuốt sạch bát cơm to bằng nắm tay.
13 Cảm nhận được sự vuốt ve của Thu Diệp, Tiểu Lăng Tử hơi ngẩng đầu lên nhìn nữ nhân mĩ lệ trước mặt, khuôn mặt lộ vẻ mờ mịt, thế nhưng không nói không cử động, giống như không biết phải phản ứng như thế nào.
14 "Tên đại tiểu thư là gì, đang ở đâu? Làm cách nào để có thể gặp đại tiểu thư?" "Tiểu tử ngươi có phải là não lại có vấn đề không? Với cái bộ dạng này của ngươi, đừng nói đến đại tiểu thư, cho dù là nha hoàn của đại tiểu thư cũng thấy chướng mắt với ngươi.
15 Ngày thí luyện, vô số người thấp thỏm bất an chờ thời gian tới. Lần thí luyện này không quá khó, chỉ cần đến chính ngọ có thể mang nước về mười lần là được.
16 Thu Diệp nói: "Ta ở cách đây không xa. Ngươi không cần hỏi, cũng không nên phân tâm. Chờ ngươi học nghệ thành tài, ta sẽ mang ngươi trở về quê nhà. Trước mắt ngươi cứ tập trung tu luyện, dồn toàn bộ tinh lực vào việc học võ đi đã.
17 Tiếng cười nhạo phản bác: "Ta còn tưởng ngươi đứng đầu Đội hai, ai ngờ chỉ là top ba mươi. Bây giờ có ba đội đệ tử ngoại môn, ngươi sao không tìm hiểu thử xem ai là người đứng đầu ba đội, ai là tam kiệt của ngoại môn?" "Ta còn tưởng ngươi thế nào, ai ngờ tam kiệt cũng không biết.
18 Cái gọi là cấp linh quang, chỉ là loại thú thông qua tu luyện, hội tu tinh khí cả đời, ngưng tụ ra một đạo linh quang trên đỉnh đầu, có khả năng biến hóa đơn giản, từ đó tiến vào hàng ngũ yêu.
19 Phương Hoành cười kỳ dị, xoay đầu nhìn thoáng qua phía sau, nói: "Tối nay đến đây không chỉ có mình ta. " Ánh mắt nữ tử áo trắng sắc như dao, quát: "Đều ra đây.
20 Dưới ánh trăng, chỉ thấy người bắt Ý Thiên là một nam tử trung niên, vẻ ngoài trung bình, thế nhưng sắc mặt tái nhợt, giống như đang bị bệnh nặng. Nam tử trung niên nhìn Ý Thiên, tay phải bắt mạch của hắn, kiểm tra thân thể của hắn thật kỹ rồi buông cả hai tay, nói với vẻ mất mát: "Hóa ra là một phế nhân.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50