41 Mặc cho Viola giãy dụa chống cự John nhanh chóng cấp tốc vác Viola vào một căn phòng không chút thương tiếc ném cô xuống giường nghe cái "phịch". Dư âm cái tát lúc nãy của bá tước Frank vẫn khiến đầu cô choáng váng lại thêm việc bị John ném như một bao cát khiến cô càng đau nhức không kịp phản kháng.
42 - Đừng nói nữa. . . cha ta tỉnh dậy rồi!Louis bình tĩnh mở miệng nói ra mặc cho xung quanh hỗn độn, trời đất chao đảo hắn vẫn ôm chặt Viola không để cô bị xây xát gì.
43 23h57p, Louis quay trở về lâu đài Drak Blood chính thức đối mặt cha hắn. Một mảng hỗn độn, không còn cái gì gọi là lâu đài Dark Blood nữa. Một lâu đài có bề dài hàng trăm năm lịch sử nay chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn sụp đổ.
44 Toà lâu đài Black Cemetery nằm trên một đỉnh núi trơ trọi phía dưới là vực thẳm sâu ngút ngàn. Nếu như nói Dark Blood là lâu đài của sự sợ hãi thì Black Cemetery lại là mồ trôn của những Ma-cà-rồng.
45 Nhốt mình trong căn phòng cô quạnh Viola cố nhớ lại vì sao từ lúc tỉnh dậy cô lại nằm trên giường của Lion. Cũng từ lúc cô tỉnh dậy Lion không tức giận chỉ nhẹ nhàng bảo trong thời gian này cô không được ra ngoài.
46 Suốt đêm hôm qua sau khi cùng Lion từ trung tâm mua sắm về Viola không tài nào chợp mắt. Cô mong đến 22h đêm nay để có thể gặp ông ta. Tuy nhiên vấn đề đáng ngại làm sao có thể ra ngoài trong khi Lion như một âm thần kè kè bên cạnh cô suốt ngày?- Viola, hôm nay tuyệt đối không được rời khỏi căn cứ.
47 Thực sự lúc này "sợ hãi" là hai từ hình dung ra tâm trạng của Viola. Đôi chân cô bủn rủn không có sức lực để đứng lên, tất cả những gì cô có thể làm là dùng đôi tay bịp miệng ngăn cho tiếng kêu ở cổ họng phát ra.
48 Giây phút Louis nhìn thấy Viola đứng một mình ở đó trái tim như bị bóp nghẹt. Nhưng lại nhìn về phía mẹ hắn đang ở cạnh cha hắn, vòng tay Joy Miller siết mạnh vào eo vợ mình nhìn về phía Louis cảnh cáo.
49 - Buông. . . buông tôi ra. Viola ghét bỏ giãy dụa, hất cánh tay của Louis đang cầm tay mình ra. Cô run rẩy đứng cách xa hắn nhìn hắn chòng chọc. - Vương, điện hạ cho gọi người.
50 Lion không để tâm tới ánh mắt khó hiểu của mọi người. Bước lại gần anh hiểu ra mọi chuyện. Dưới đất Viola đang ôm xác thầy Athur nghẹn ngào khóc nức nở.
51 Một buổi tối thật đẹp, trời quang, Trăng sáng to vành vạnh trên nền trời đầy sao. Từng cơn gió mang theo hương hoa tràn vào toả hương cả toà lâu đài Dark Blood hùng vĩ.
52 Lời nói của Helena phát ra bỗng chốc khiến cho cha nàng sôi máu. Coi ông đã cố gắng rất nhiều cho việc làm thế nào để cho đức vua vừa ý con gái mình vậy mà xem con gái ông nói gì? Không đồng ý ư? Loạn rồi- Con im lặng! Ở đây không có chỗ cho con nóiJoy nhìn nàng vẻ không tin vào tai mình.
53 Đối với việc Helena vì mình mà mất đi giọng nói Joy cũng không để tâm. Jane sau một tháng đã có thai. Điều này hắn vui mừng khôn siết, hắn chở che bảo vệ cho Jane từng ly từng tí, ra lệnh cho người hầu chăm sóc tỉ mỉ.
54 Mưa to xối xả. . . . không ngừng!Một mình Viola đứng trên sân thượng ở một tòa nhà tại trung tâm thành phố. Đôi mắt tím lạnh lùng vô cảm nhìn tên Ma-cà-rồng đang bị thiêu cháy dưới sàn không cảm xúc.
55 Không biết có thể hình dung ra tâm trạng của Viola lúc này là như thế nào chỉ biết rằng cô cảm thấy rất phẫn nộ. Hàng khuy áo hiện rõ trong đáy mắt lạnh như băng của cô, đôi môi bất giác nghiến chặt lại.
56 Từng ngày trôi qua, Viola vẫn trông đợi hi vọng Lion sẽ kể sự thật cho mình nghe nhưng căn bản là anh không hề đề cập tới. Sau ngày mưa hôm đó Viola tuyệt nhiên không có ra ngoài thêm một lần nào.
57 Viola khẩn trương nhìn những ngón tay Rose đang dần vươn về phía mình. Chỉ một chút nữa thôi. . . . . Viola mong đợi trái tim muốn ngừng đập. - Rose. .
58 Vẫn là một ngày mưa. . . . . Một nhóm người mặc đồ đen khuôn mặt buồn bã đứng trước mộ người đã khuất. Bầu không khí u ám bao trùm cả nghĩa trang Highgate.
59 Chiếc xe Cadilac lao vút đi trong màn đêm. Cater nhìn qua gương chiếu đến khuôn mặt trắng nhợt nhạt của Viola mà nhất thời sửng sốt. Lạnh lùng, băng giá cùng thất vọng.
60 Viola được đưa đến Back Cemetery, không sợ hãi như lần trước nữa mà dáng vẻ thong dong bình tĩnh. Bởi cô biết sẽ không có ai dám làm gì cô. Chỉ là cô cũng không hiểu Joy Miller đưa cô đến đây làm gì? Có vẻ như lại là một dạ tiệc.