61 Nam tử dưới ánh trăng, một bộ xiêm y đỏ tung bay gợn sóng, hắn im im lặng lặng đứng trên con đường nhỏ, khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt thế âm trầm đáng sợ, đôi mắt phượng hiện tia hàn mang, lạnh lùng nhìn nữ tử đang quỳ rạp dưới đất.
62 Sáng sớm tinh mơ mây mù giăng đầy trời. Dãy núi vờn quanh Bắc Sơn có tiếng hét lớn vang lên, mọi người đều ngạc nhiên chạy ra ngoài, bọn hắn muốn biết người phương nào lại có lá gan lớn như vậy, dám đến gia tộc Bắc Ảnh gây rối, cái đó và tự tìm đường chết có khác gì nhau?Lúc này trên ngọn núi cao, nam tử thanh sam đứng đó, đôi mắt đen như mực nhìn chăm chăm về phía trước, khuôn mặt tuấn lãng tràn đầy kích động: “Âm thanh kia…Đúng vậy, là tiểu Ly nhi, rốt cuộc tiểu Ly nhi cũng đã đến, người đâu, ta muốn xuống núi.
63 Dưới bóng cây, nước mắt Bắc Ảnh Lạc tuôn ra như mưa, khóc đến thiên hôn địa ám, mọi người bên cạnh đều rời đi giống như nói chúng ta không quen biết lão nhân gia mất mặt này, tuyệt đối không quen biết hắn…Dạ Nhược Ly im lặng, khinh bỉ nhìn mặt dày Bắc Ảnh Lạc, con mắt lưu chuyển nở nụ cười nhẹ nhưng đầy niềm vui nhưng sau đó thu lại rất nhanh: “Loại phế đan như vậy cũng chỉ có loại người như ngươi mới xem là bảo vật, trong mắt ta cũng chỉ là rác rưởi mà thôi, còn lãng phí chỗ để đựng.
64 Lúc này trong đại sảnh yên tĩnh đến mức đáng sợ, ngay cả tiếng hít thở cũng nghe thấy rõ ràng. Dạ Nhược Ly vỗ vai Bắc Ảnh Phong, cười dịu dàng: “Đi thôi, tiểu Phong, cho bọn hắn xem thực lực của đệ đi.
65 Ánh mặt trời chiếu rọi cả khoảng sân to lớn, có một đám người thì thầm với nhau. Bọn họ đưa mắt nhìn về phía hai nam một nữ kia, trong mắt có tia nghi hoặc, thiếu chủ và tiểu thư tìm bọn họ có chuyện gì sao? Thậm chí cả người bình thường không thấy mặt mũi đâu là Tinh Không đại sư cũng có mặt.
66 Hỏa Thiên Ngạo tự tin như thế tất nhiên cũng có lý do của gã, ở gia tộc gã đã có một thiên tài xuất chúng là Hỏa Viêm, nay lại còn có thêm muội muội Hỏa Vũ Sa cũng bỗng dưng nổi danh, hoàn toàn có thể so sánh cùng với Hỏa Viêm, hơn nữa trong lớp trẻ gia tộc không thiếu người kiệt xuất, cuộc tỷ thí này bọn hắn thắng chắc rồi.
67 “Như thế nào? Ngươi không dám nhận lời khiêu chiến của ta sao?” Thấy Dạ Nhược Ly trầm mặc, Hỏa Doãn Na cho rằng nàng đang sợ hãi, không khỏi cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Bắc Ảnh công tử, đây là con gái của ngươi sao? Bất quá cũng chỉ là kẻ nhát gan, ngay cả lời khiêu chiến cũng không dám nhận.
68 editor: aries mai. “Dừng lại cho bổn hoàng!”Trên bầu trời, nam nhân tuấn mỹ như tiên phất phất tay áo, nhất thời chư thú sau lưng đều vội vàng dừng lại, đứng nguyên chỗ chờ lệnh, nhưng bản tính Huyền thú không cách nào che giấu, nhìn vào con người bằng ánh mắt hung ác.
69 editor: aries mai. “Phanh!”Nắm chặt nắm đấm, Đông Phương Phi đột nhiên đánh về phía Đại trưởng lão đang mải miết cáo trạng, ngay sau đó âm thanh im bặt lại, tại tầm mắt của mọi người Đại trưởng lão oanh liệt ngã xuống, nhất thời vách tường trắng như tuyết có một vết nứt thật to, nhìn thấy mà giật cả mình.
70 editor: aries mai. Kinh đô Ly Phong quốc ngựa xe như nước, nhộn nhịp hưng thịnh, bên đường ngẫu nhiên có tiếng bán hàng rong truyền tới, thanh âm người đi đường nói chuyện với nhau không ngớt, quán rượu trà tứ bên trong nghị luận nhao nhao, thời gian lật đổ bạo vương đã qua rất lâu rồi, năm năm sau khi tân hoàng đăng vị dường như thay đổi thành một nơi khác, dần dần hưng thịnh hơn.
71 editor: aries mai. Trời trong nắng ấm, không gợn chút mây. Trong hậu hoa viên ở hoàng cung, trăm hoa đua nở, hương hoa lan tỏa khắp nơi, cả một hậu hoa viên đang huyên náo bỗng chốc trở nên yên tĩnh lạ thường, tất cả cung nữ thái giám đều trợn mắt há hốc miệng nhìn về bóng dáng một nam một nữ đứng đó không xa, ai cũng hoài nghi rằng phải chăng xuất hiện ảo giác.
72 Ở yến hội điện huyên náo, từ khi Cung Vô Y bước vào lại trở nên vô cùng yên tĩnh. Phần đông đều là ánh mắt ghen ghét nhìn Dạ Nhược Ly, trong đó không hề che giấu lửa giận và địch ý, nàng ta có tư cách gì mà đứng bên cạnh Nam Vương cao cao tại thượng kia? Cho dù có là giai nhân tuyệt sắc cũng không có cách nào sánh bước như vậy.
73 “Vãn Ca, đây là…?” Ánh mắt Lam Ny nghi hoặc nhìn bình sứ trên tay Dạ Nhược Ly, nhìn thiếu nữ áo trắng trước mặt, ôn nhu tươi cười: “Các ngươi có thể trở về đã là chuyện vô cùng may mắn, cho nên không cần phải chuẩn bị đại lễ đâu.
74 Hương hoa từ hậu hoa viên Nam vương phủ bay thoang thoảng khắp nơi, vào thời gian này Dạ Nhược Ly tất nhiên không hề buông thả việc tu luyện nhưng hết lần này đến lần khác lại có một giọng nói cứ như con chim sẻ cứ líu ríu không ngừng bên tai nàng.
75 “BA~”Hỏa Viêm đập bàn, nhấc Hồng Phi lên, lúc này dung nhan tuấn tú đen hơn đáy nồi, trong mắt có tia bá khí cuồng vọng: “Ngươi lập lại những lời vừa rồi xem?”Mọi người đều bị Hỏa Viêm dọa sợ đến mức không cử động được, phải biết rằng người kia chính là biểu đệ của Vân quý phi nương nương, đắc tội với gã chỉ có một kết cục là chết! Lá gan của người này cũng quá lớn đi, lại dám làm như vậy…“Ta…Biểu tỷ của ta chính quý phi nương nương đương triều, ngươi dám đối xử với ta như thế nhất định sẽ phải chết, đợi bổn công tử trở về sẽ nói với biểu tỷ giết cả nhà ngươi!”“Phanh!”Hồng Phi vừa dứt lời, Hỏa Viêm đã thả gã xuống, ra phía sau lưng đạp lên đầu gối gã, bất ngờ không chút đề phòng, Hồng Phi trùng trùng điệp điệp quỳ rạp xuống đất, phát ra âm thanh trầm đục.
76 Bước chân của Phong lão ngày càng đến gần, Dạ Nhược Ly càng nắm chặt tay, âm thầm vận dụng tất cả sức mạnh, nếu như thấy không ổn nhất định phải một chiêu đánh chết lão giả này.
77 editor: aries mai. Bầu trời u ám, cuồng phong xung quanh Dạ Nhược Ly, dung nhan không chút biểu tình, tóc đen bay tứ tung trong gió, trong cảnh cuồng phong mây đen như thế nhưng cũng làm người nhìn thấy kinh diễm khó quên.
78 editor: aries mai. Nhưng nữ tử nào đó lại không biết tai họa đang đến gần, thần sắc hung hăng càn quấy nhìn Dạ Nhược Ly, xì mũi coi thường: “Gia tộc Mục gia đến hoàng đế cũng phải kính ba phần, Vương gia kính bảy phần, mà ta chính là Đại tiểu thư Mục gia, Tinh quý phi chính là tỷ tỷ của bổn tiểu thư, chỉ cần bổn tiểu thư nói một câu, Nam vương chắc chắn sẽ bỏ ngươi không chần chừ, lấy Hồng Gia Hân làm chính phi, ngươi đừng tưởng rằng Nam vương phủ sẽ bảo vệ cho ngươi làm loạn.
79 Trước mắt bao người, Niệm Khê đi về phía Dạ Nhược Ly. Người Mục gia ai cũng vui sướng thầm nghĩ trong lòng lần này Dạ Nhược Ly nhất định không thoát khỏi kiếp nạn này rồi, ai bảo bọn hắn dám đắc tội với Ám Dạ các, chẳng lẽ bọn hắn không biết Ám Dạ các cường đại đến mức nào sao?Chỉ là người Mục gia vui vẻ chưa được lâu thì đột nhiên cứng ngắc người…Chỉ thấy Niệm Khê bước nhanh đến chỗ Dạ Nhược Ly, tỏ vẻ cung kính, nở nụ cười tươi sáng, nháy mắt nói: “Chủ tử, ta tới không muộn chứ?”Sau đó trừ Niệm Khê và A Tro ra, tất cả thuộc hạ Ám Dạ các đều quỳ xuống hành lễ: “Thuộc hạ bái kiến chủ tử.
80 Bọn Huyền thú các ngươi không yên lặng mà sống trong rừng rậm đi, còn dám ra ngoài làm hại bách tính, Vân Lan ta hôm nay sẽ thay trời hành đạo, diệt trừ đám Huyền thú làm nhiễu loạn đại lục này.