21 Niếp Hành Phong lái xe về khu nhà của mình, trước mắt thỉnh thoảng lại hiện lên một vài hình ảnh không tốt, nhất là lúc lái xe, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, sự việc xảy ra liên tiếp trong hai ngày qua vẫn tràn ngập trong đầu anh không gạt đi được.
22 Niếp Hành Phong đi vào Mộc gia, phát hiện bố cục bên trong đã quay về giống lúc ban đầu, xung quanh âm u, gió xuyên qua các chạc cây, phát ra những tiếng xào xạc quỷ dị, âm hồn đặc biệt nhiều, giống như đều từ bên ngoài tụ vào trong này, khắp nơi trong sân tràn ngập âm khí khiến người ta ngạt thở, cảnh vật phảng phất mơ hồ, giống như một không gian bóp méo.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Hựu Niên bị dọa sợ đến mức cả mặt tái xanh, hét lên: “Cô làm cái gì vậy?”
“Nếu hắn đã không chống đỡ thêm được bao lâu nữa vậy thì giữ lại để làm gì? Hắn ta chết rồi, nữ nhân kia cũng biến mất theo, vậy sẽ không thể đối đầu với chúng ta nữa.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vụ án La Kỳ mất tích coi như bỏ ngỏ, thậm chí chuyện bộ xương Niếp Hành Phong cũng không nhắc đến Vệ Tiểu Huệ, Ngụy Chính Nghĩa dường như cũng đã đoán được, vì vậy mọi người cũng ngầm hiểu nhau không nói ra, nếu người chết là Vệ Tiểu Huệ vậy lại sinh ra một quá trình rất khó giải thích.
25
Trong quán bar, khói sương xa hoa lượn lờ,
Quỷ ảnh hồng y chập chờn như ẩn như hiện,
Sự cố bên người Niếp Hành Phong liên tục xuất hiện,
Nhưng bọn họ đều biết đó hoàn toàn không phải là việc ngoài ý muốn đơn thuần.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh thật muốn lập tức giết tên tiểu thần côn kia!
Đây là ý nghĩ duy nhất lúc này của Niếp Hành Phong.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm, Hoắc Ly đã đứng chuẩn bị bữa sáng ở phòng bếp, chỉ cần nó có thời gian rỗi đến đây công việc nấu cơm liền do nó phụ trách, trù nghệ của con dơi nhỏ cũng chỉ hơn Trương Huyền một xíu xíu, vì vậy tự động thối lui ra ngoài, ngồi xem ti vi ở phòng khách với Tiểu Bạch.
28 Tối đến, Niếp Hành Phong đúng hẹn đi đến tiệc rượu, một tiệc rượu thiết lập quan hệ vô cùng buồn tẻ, nếu như không phải có thể từ lan can nhìn ra cảnh biển mênh mông thì loại tiệc gặp mặt này có thể nói là tồi tệ, nhưng Niếp Hành Phong cũng không hề có hứng thú với việc thưởng thức cảnh biển, tâm tư trôi nổi đều bị cảnh chập tối này nhìn thấy chiếm giữ.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Niếp Hành Phong chở Trương Huyền về khu nhà của mình rồi đi nấu cơm.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quan hệ tình nhân cứ đơn giản vậy liền được xác lập, đối với tính cách rộng rãi của Trương Huyền, Niếp Hành Phong không biết là nên vui hay buồn, nói chung là tạm thời đã nhốt được người vào chuồng rồi.
31 Sáng sớm, Trương Huyền bị một trận tiếng kêu chít chít làm tỉnh giấc, sau khi biết được tạp âm đó là do con dơi gây ra liền thuận tay rút đạo phù Thiên Canh ở bên cạnh gối ném ra.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chiêu tài miêu, chiêu tài miêu, chiêu tài miêu…”
Sáng sớm trong lúc Niếp Hành Phong đang làm bữa sáng Trương Huyền cũng không nghỉ ngơi mà nằm lầm bầm trên giường.
33 Nhưng sự thật chứng minh Trương Huyền đã tính toán sai rồi. Đại môn Mộc gia đóng kín, lũ du hồn dã quỷ vốn luôn lượn lờ trong ngoài sân cũng tản đi hết, Trương Huyền gọi nhưng không có ai mở cửa liền dứt khoát nhảy tường vào trong, ai ngờ trong sân cỏ mọc um tùm vì đã lâu không có người quét tước, nhìn vô cùng hoang vắng.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Niếp tiên sinh, anh đến tìm tôi có chuyện gì không?” Nguyễn Hồng Lăng ngồi xuống sô pha đối diện Niếp Hành Phong, lạnh nhạt hỏi.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thắt lưng, sang phải một chút, lên trên…”
Trương Huyền dựa người trên sô pha dài ở phòng khách ngông nghênh chỉ huy, chủ tịch đại nhân thì cứ cặm cụi tiếp tục từng động tác mát xa theo chỉ đạo.
36 Một người con trai thần bí toàn thân đầy máy té xỉu trước cửa biệt thự nhà Trương Huyền nhưng cậu lại bị Niếp Hành Phong kéo về quê tế tổ mất rồi.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm, một thân hình nhỏ bé mặc quần áo thể thao đang chạy bộ trên đường.
38 Quang cảnh trong núi vô cùng hùng vĩ, những rừng cây rậm rạp đan xen nhau, từ nhỏ A Khải đã lớn lên giữa núi rừng nên mặc dù chân bị tật nhưng vẫn bước đi như bay, bên đường ngẫu nhiên sẽ có vài con mèo rừng, thỏ rừng, các loài động vật nhỏ chạy qua, nhìn thấy người lạ nhưng không hề sợ hãi mà chỉ núp đằng sau bụi cây hiếu kì chăm chú nhìn bọn họ.
39 Sau khi chào tạm biệt Niếp Thảo, Niếp Hành Phòng lập tức lái xe rời đi. Nhờ trình độ lái xe của anh mà lộ trình vốn phải đi mất gần một tiếng đã được rút ngắn lại còn chưa tới nửa giờ, xe dừng lại trước của nhà trọ, thấy Trương Huyền mặt không đổi sắc nhảy ra khỏi xe, Niếp Hành Phong hài lòng gật đầu.
40 Mặc dù hương hồ cực kì hoang dã nhưng bản tính của nó không xấu, Niếp Hành Phong không muốn Trương Huyền làm khó nó vì vậy liền vội vàng nhặt hoa quả rơi đầy đất lên rồi chạy theo.