41 - Ăn gian!
Linh ngay lập tức hô lên. Cô bé chạy tới chỗ thằng Văn.
- Ăn gian gì chứ?
- Nữ Ma Thần của tôi, cô em nói thế có vẻ hơi ngây thơ quá?
- Không phải lại là âm mưu đấy chứ? Để nó giả vờ thua khiến Cường huynh đệ chủ quan đấy chứ?
- Cường huynh đệ, quả nhiên đa mưu túc trí!
…
Đám công tử nhà cái quang quác cái miệng lên cãi lại.
42 - Ăn hại!
- Khốn nạn!
- Toàn bộ tiền thua cược, tao đè nhà mày ra trả!
- Bốp! Bốp!!
- Hự!
Đám công tử vừa bị đè ngã, lồm cồm bò dậy. Thể diện đã không còn, lại nhớ tới khoản thua cược, bọn nó điên tiết.
43 Đám học sinh đang bu quanh mấy nhân viên y tế, bỗng có một đứa hộc tốc chạy vào, vừa thở hổn hển vừa hét:
- Bật tivi mau! Bật tivi!
- Có chuyện gì thế?
- Ngài Nam Đế.
44 Trong tiếng tung hô, Vương Vũ Hoành đạp một bước vào không trung, bay vút đi. Hắn nhắm thẳng về Vrahta.
Từ Hải Thành tới biên giới Vrahta, là 2000km.
45 Một đôi đũa, ta có thể gắp cả Vrahta, bỏ vào miệng.
Vương Vũ Hoành bình thản nhìn đội quân của Vrahta. 70 con robot đang tạo thành trận hình bao vây hắn trên không.
46 - Báo cáo! Tên lửa không có tác dụng!
- Cái quái gì chứ! Quá vô lý!
Trong pháo đài Vira, các lãnh đạo cấp cao của Vrahta, do Andarr cầm đầu, đang điên đầu bàn luận.
47 Viên đạn pháo giống như một mũi khoan, bay tới đâu tạo nên luồng khí xoắn tới đó. Luồng khí này khuếch trương thành một cơn cuồng phong. Không tránh né, sẽ bị đạn pháo khoan thủng.
48 - Chết đi!!
3 vị Bác sĩ, đã tử vong 2 người, chỉ còn lại một vị, người sở hữu 5 bằng Tiến sĩ, là Bộ trưởng Bộ Nghiên cứu Khoa học Vrahta. Cho dù là trong giới học thuật thế giới, ông ta cũng thanh danh vang dội với các công trình về Tâm Lý học.
49 3 tia laser mang theo nhiệt lượng khổng lồ bắn tới. Vương Vũ Hoành bị khoá chặt trên không. Hắn không nhúc nhích.
Chỉ thấy, 3 tia laser bắn tới ngay sát hắn, bỗng nhiên bị bẻ cong, đổi hướng, bắn tứ tung 4 phía.
50 Từ Tiểu học cho tới Cao trung, là để học sinh khám phá và cải thiện khả năng của mình.
Kĩ thuật cấp bậc Cử nhân, vẫn chỉ xoay quanh câu hỏi “Làm sao để sử dụng hết tiềm năng của bản thân”.
51 - Gate, gate, pāragate, pārasaṁgate, Bodhi, svāhā!
Qua rồi. Qua rồi. Qua bờ rồi. Qua bờ hết rồi. Giác ngộ. Kính chúc!
Một lời tụng niệm trong Kinh sách cổ, được lưu truyền qua hàng ngàn năm, giờ lại được cất lên.
52 Âm Dương Hoàng Long Tiễn, giương lên, nhắm thẳng vào Visshara Alaya khổng lồ đang lao tới.
- Đủ rồi!!
Visshara cũng dừng bước. Abdarr Kadi, Quốc vương của Vrahta, đã từ pháo đài Vira bay lên.
53 Tiếng hô ngập trời dậy đất.
Hoàng tộc, sinh ra để cai trị người dân. Khi người dân không còn chấp nhận, Hoàng tộc cũng trở thành vô nghĩa.
Abdarr biết vật đã đổi, sao đã dời.
54 - Rốt cuộc ngươi mất bao lâu?!!!!
Vương Vũ Hoành chuẩn bị rời đi, chỉ thấy Abdarr hét lên. Một lời hét mang đầy uất ức và bất lực. Một kẻ mà hắn bỏ 10 năm ra hòng phế truất, lại phế truất hắn, lại hoá thân thành Thần Thánh ngay trên chính đất nước của hắn.
55 - Ngày hôm qua, thật vô cùng hoành tráng!
Quang đã thức dậy, vươn vai một cái. Gã nhìn Vương Vũ Hoành đang ngồi đọc báo, tươi cười buông một câu.
- À hôm qua em chờ anh về thì ngủ quên mất.
56 Vương Vũ Hoành đánh một trận chiến, khiến thanh danh Vương tộc rực rỡ như mặt trời ban trưa. Cuộc sống ở Hải Thành bề nổi không có gì xáo trộn, nhưng thế giới ngầm lại đang hỗn loạn.
57 - Văn ơi! Mình đi thăm Cường, bạn đi với mình nhé!
Biển xào xạc. Cát rất vàng. Trời rất nắng.
Thằng Văn ngơ ngác quay đầu lại. Là Linh.
Kì thật.
58 - Chị Thanh ơi! Hình như con trai chị xuất hiện trên mạng kìa!
- Hả? Là sao? Có chuyện gì sao?
Giờ đang là 9 giờ sáng. Nhà máy chế biến cá, chị Thanh còn đang dở việc.
59 Bệnh viện. Vụ um xùm huyên náo ở khoa hồi sức. Mụ béo mẹ của Đỗ Lương cãi nhau với thằng Văn một hồi, đuối lý. Mụ trừng mắt, quay sang một đứa đàn em đằng sau.
60 “Lại là Bà chúa!” (Thả tim)
(Một loạt thả tim)
“Ta biết ngay, vẫn là Bà chúa á”
“Bà chúa thả chó ra cắn, đến Đỗ Vinh cũng phải khuất phục”
“Bà chúa chỉ cần một mưu kế nhỏ, đến cả doanh nhân Hải Thành cũng phải khuất phục”
“Tiếp đến sẽ là ai, giới quý tộc chăng?”
“Mới 11 tuổi, khiến người khác phải quỳ lạy dưới chân!”
“Doạ đốt cả nhà người ta, thật đáng sợ, nhưng không hiểu sao, tui yêu Bà chúa mất rồi!”
“Nữ Ma Thần!” (Thả tim)
(Hàng loạt tim)
…
Linh cười.