101 “Tại sao vật này lại nằm trong tay của ngươi? !” Trong nháy mắt, sắc mặt chưởng môn Thiết Huyết môn thay đổi, trừng mắt nhìn Diệp Vân, “Đây là bảo vật của phái Thiết Huyết chúng ta! Vô cùng quý giá”.
102 Khi tấm ván gỗ đang trượt êm trên mặt ao đầm, ao đầm phía trước mặt mọi người bỗng nhiên sôi lên ùng ục như bị đun sôi, không ngừng tạo ra bong bóng. Hoán Quân cảnh giác dừng lại, mọi người đều đề cao cảnh giác nhìn đầm lầy đột nhiên biến đổi phía trước.
103 Bùn nước văng khắp trời, mặt đầm lầy bằng phẳng bị đánh tạo thành một chiếc hố sâu không thấy đáy, chiếc hố được tạo bởi lốc xoáy xuất hiện trước mắt mọi người.
104 Diệp Vân duy trì nụ cười hòa nhã trên mặt, thân thiết hỏi: “Tỷ tỷ ngươi sinh bệnh sao? Ngươi đến đây để hái thuốc cho tỷ tỷ ngươi đúng không, nhà ngươi ở nơi nào? Ta có biết chút y thuật, có lẽ có thể giúp tỷ tỷ ngươi”.
105 Nét mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, Diệp Vân nhìn Hồng Diệp từ trên xuống dưới một lượt, ngầm dùng thần thức nói chuyện với Huyền Vũ: “A, vậy sao, con cá này nặng bao nhiêu nha!”“Chậc chậc, ngươi không biết sao”.
106 Bên ngoài gió càng ngày càng mạnh, căn nhà này chỉ được dựng bằng cỏ mà thành, lung lay trong gió như là sắp đổ. Trên trời không ngừng xuất hiện những tia chớp màu tím quái dị, nhưng đến giờ cũng chưa có đạo tia chớp nào đánh xuống đây.
107 Mặt trời treo trên cao, ánh nắng ấm áp bao phủ khắp mặt đất. Cây cối như được bao phủ một tầng ánh sáng, những đóa hoa nhỏ thi nhau khoe sắc, một cơn gió nhẹ lướt qua mang theo hương thơm dịu nhẹ đi khắp nơi.
108 “Chủ nhân, chúng ta thực sự sẽ làm theo lời nữ nhân kia dẫn dắt hộ vệ thành đi nơi khác sao?” Bạch Hổ nằm lỳ ở trên giường, liếm liếm lớp lông trên người, ngoe nguẩy đuôi nhìn Diệp Vân: “Ta vẫn cảm thấy nữ nhân kia gạt chúng ta rất nhiều chuyện”.
109 Trong mật thất vô cùng yên lặng, yên lặng đến mức khiến người ta bất an. Tám ông lão ăn mặc quần áo giống nhau ngồi vây quanh thành vòng tròn, phía sau là một hồ nước cực lớn, nơi linh châu được đặt trong mật thất rõ ràng là được chiếu vào hồ nước kia.
110 Hồng Diệp vừa dứt lời, mọi người đồng thời ngẩng đầu nhìn bầu trời. Diệp Vân không biết phải hình dung cảnh tượng khác thường trên đầu mình ra sao, nàng nghĩ, có lẽ chỉ có cái gọi là thiên lôi cửu kiếp mời có thể sánh bằng hình ảnh này.
111 Thiên Ma – Chương 111. 1Thiên Ma - Vô Ý Bảo Bảo 06/11/2014 Comments: 28Chương 111. 1: Đó là Diệp Vân kiếp trước sao?Edit: Hà Đoàn20120324001818_mky2f-thumb-600_0“Thực sự là đáng tiếc… “Khuôn mặt vốn ngây thơ hàm hậu xuất hiện nụ cười quỷ dị, hắn thè lưỡi liếm liếm móng tay đen xì dài ngoằng của mình, Hồng Thiên Phàm tham lam nhìn chằm chằm Oa Oa đang trợn mắt nhìn mình.
112 Nghe được tiếng Diệp Vân kinh hô, Bạch Hổ cũng giật mình tỉnh lại. Sau khi thấy dáng vẻ của Diệp Vân, Bạch Hổ vô cùng lo lắng“Chủ nhân? Làm sao vậy, làm sao vậy? Mơ thấy ác mộng sao?”Bạch Hổ lo lắng bay tới trước mặt Diệp Vân, vội vàng hỏi, nhìn mồ hôi lạnh trên trán Diệp Vân, Bạch Hổ luống cuống hỏi han, “Chủ nhân, người có khỏe không? Người không sao chứ”.
113 Hai nam nhân xanh mặt không nói được một lời. Diệp Vân nhẹ nhàng thở dài, xoay người đi sang bên cạnh. Mà một tiếng thở dài kia lại như một quả tạ nghìn cân đập vào trái tim hai người họ.
114 Diệp Vân nhìn Lạc Tâm Hồn vẻ mặt nghiêm túc, chợt bật cười, nhẹ nhàng gật đầu. “Được”. Một câu hứa hẹn nhẹ nhàng, cứ như vậy vang lên trong trái tim cả hai người.
115 “Chủ nhân, Nguyệt Luân bị hao tổn!” Bạch Hổ thấp thỏm nói, nó cảm thấy cảm xúc của Diệp Vân dao động rất lớn. Diệp Vân ngồi bật dậy, bình tĩnh nhìnNguyệt Luân trên mu bàn tay mình không nói nên lời.
116 Bạch Hổ lạnh lùng nhìn Diệp Vân không nói gì. Trong phòng yên tĩnh đến đáng sợ. Diệp Vân cắn chặt môi, sau một lúc lâu nhắm nghiền hai mắt lại, hít sâu một hơi mở bừng mắt, trong mắt ngoại trừ đau lòng còn có kiên quyết.
117 Diệp Vân bay trên không trung, lẳng lặng quan sát thế cục bên dưới. Nhân ngư hai bên đều cưỡi hải mã to lớn đối đầu, nước biển đang không ngừng điên cuồng cuộn sóng.
118 Ngày thứ hai, đó là lúc trăng tròn. Mọi người dùng xong cơm cùng nhau ngồi trước vách đá chờ đợi. “Này, Chu Dũng. ” Bỗng nhiên, Diệp Vân khẽ gọi. “Cái gì?” Chu Dũng quay đầu nhìn vẻ mặt điềm nhiên của Diệp Vân, không hiểu hỏi.
119 Trong lúc mọi người không chú ý, Tiếu Khinh Trần bỗng nhiên búng nhẹ ngón tay một cái, một vài hình ảnh xuất hiện trong đầu Chu Dũng. Chu Dũng ngẩng mạnh đầu khó tin nhìn Tiếu Khinh Trần.
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7