21 Lão sư! Đạo tự nhiên là cái? Đây là một khoảng đất trống trong rừng rậm, xung quanh cây cối um tùm tươi tốt. Trên khoảng đất trống có mọc một số loại hoa xinh đẹp và một số loại thực vật kỳ quái.
22 La Mông nhìn vị Đức Lỗ Y đang nổi giận không thèm liếc nhìn hắn mà cười khổ. "Chỉ vì nguyên nhân này mà đuổi mình đi hay sao?" Mắt thấy Kiệt Pháp đi tới góc rẽ, cảm giác mất mát trong lòng La Mông càng lớn.
23 Bởi vì đám quan viên trong trấn nhỏ có quan hệ họ hàng với Nam Tước lĩnh chủ đại nhân cho nên ngoài uy quyền, bọn họ vẫn luôn uy hiếp với cư dân của trấn nhỏ.
24 Hoàng hôn buông xuống, ánh trăng từ từ phủ trên mặt đất. Không gian tràn ngập một bầu hơi thở yên tĩnh. Lúc này đã vào giờ cơm chiều. Cư dân trên trấn phần lớn đã xong một ngày làm việc, về nhà ăn cơm.
25 Cáp Duy! Ngươi nói xem tên quân thuế vụ Ba Tạp Ti là người như thế nào mà lại chịu mất một khoản lớn như vậy để sửa trị một tên thiếu niên? Đêm đã khuya, dưới ánh trăng, trấn Lý Tạp đã chìm vào giấc ngủ.
26 Pháp Phí ngẩn người lầm tức đấm La Mông một cái: - Ngươi nói cái gì vậy? Chúng ta là bạn tốt. Nếu vừa rồi không có ngươi thì bây giờ chúng ta đã bị bọn họ giết rồi.
27 Có thể nói, đạo tặc đúng là một nghề kiếm tiền nhanh. Sau vài ngày, La Mông thống kê lại chiến lợi phẩm một lần thì thấy tổng cộng có hai trăm đồng vàng, hai nghìn đồng bạc, và một số lượng lớn tiền đồng.
28 Sau một ngày luyện tập, La Mông trở về căn phòng của mình. Sau khi về phòng, hắn đột nhiên nghĩ ra liền lấy bộ sách mà đạo tặc để lại ra xem. Từ khi có được mấy thứ này, đúng thật là hắn cũng chưa bao giờ xem kỹ.
29 Năm nay, rừng Kinh Cức rất là náo nhiệt. Mặc dù đã vào mùa đông, trong rừng tuyết rời dầy khiến cho những người trên trấn không dám đi vào. Nhưng đám mạo hiểm từ nơi khác đến lại khiến cho khu rừng hồi phục sự náo nhiệt.
30 Diện tích của thành A Phổ Tư cũng không lớn lắm nhưng so với trấn Lý Tạp nhưng nó rộng gấp mười lần. Mặc dù ở thế giới này đây là lần đầu tiên đi xa, nhưng ở Địa Cầu, La Mông đi lại liên tục có thành phố nào mà không tới? Vì vậy mà hiện giờ, hắn cũng chỉ thể hiện một chút tò mò mà thôi.
31 Cùng với lúc La Mông đi làm thủ tục ở công hội mạo hiểm, trong một gian hàng của Khắc Lan Phổ, Ba Ân Nhĩ - Chủ của đội buôn đang nói chuyện với con của mình là Phí Tề Á.
32 La Mông cười cười rồi đứng dậy: - Ngươi và tiên sinh Duy Luân quen biết nhau. - Cũng không có gì đáng nói. Có điều trong thời gian khi phụ thân ta làm tiểu nhị cho người khác thì thương đội thường xuyên thuê lão Duy Luân.
33 Xưởng được chia làm hai tầng. Trong căn phòng bên ngoài được ngăn thành bốn, năm gian. Trong mỗi một gian đều có một người trẻ tuổi đang lẩm bẩm với một cái bình.
34 - Phí Tề Á! Ngươi khách khí quá. - A Lịch cười nói: - Ngươi làm thế sẽ rất tốn kém. Chỉ có những kẻ ngốc mới tới đó. - Đúng thế! Đúng thế. - Phí Tề Á mỉm cười nói: - Vậy không cần phải nói nhiều.
35 La Mông và Y Vi Đặc đi ra khỏi thành. Phía Đông của thành A Phổ Tư là vịnh Pastor Field. Đây là một nơi có phong cảnh rất đẹp. Tất nhiên, chỉ có La Mông từng là người của trái đất mới có cái nhìn như vậy.
36 Thời gian một tuần lại trôi qua. Trong một tuần đó, La Mông mở rộng phạm vi hoạt động. Cùng với Y Vi Đặc, La Mông đi dạo trong chợ. Thành A Phổ Tư dù sao cũng không giống với trấn Lý Tạp, cứ mỗi ngày, chợ lại mở ra và đóng lại theo tiếng chuông của thần điện nữ thần nông nghiệp.
37 Trong không gian của sừng Thần Nông, một quả cầu lơ lửng ở độ cao ba mươi thước trên trời, tảo ra ánh sáng màu vàng. La Mông đứng trong đó. Mặc dù vô số lần hắn để tinh thần chìm vào đây, nhưng mỗi lần hắn lại có cảm giác khác nhau.
38 Đối với khoản nợ với Kiệt Pháp, La Mông không muốn gặp trực tiếp nên nhờ công hội mạo hiểm thay mặt, trả lại ba trăm đồng tiền bạc. Mặc dù con số ba trăm đồng bạc có thể nói là nhiều nhưng cũng không sao.
39 Ngày hôm sau, sau khi trở lại trấn. Bầu trời trấn Lý Tạp lất phất những bông tuyết. La Mông đứng bên cửa sổ mà ngắm nhìn từng bông tuyết đang rơi. Mặc dù năm nay, đây đã là lần thứ năm tuyết rơi ở trấn Lý Tạp nhưng cũng có thể là đợt tuyết cuối cùng.
40 Sau khi có được thân phận tự do, trước khi hắn trở về, tin tức đó nhanh chóng lan khắp toàn bộ trấn Lý Tạp. Một thiếu niên tuổi còn nhỏ mà đã trở thành Đức Lỗ Y cấp hai thì việc hắn có được thân phận tự do cũng không làm ọi người quá quan tâm lắm.