41
Cuối năm, trong noãn các tẩm điện phủ Thái tử, Kỳ Kiêu cho hạ nhân lui xuống, chỉ có hai người cùng nhau qua năm.
Bách Nhận vẫn còn nhớ lại phong thư của Lĩnh Nam vương phi, có chút ngơ ngác, Kỳ Kiêu gắp cho Bách Nhận một khối đậu hũ non, cười khẽ: “Nhớ mẫu thân ngươi như vậy?”
Bách Nhận có chút ngượng ngùng, cúi đầu cười: “Đã gần nửa năm không thấy….
42 Hôm sau Bách Nhận cùng Kỳ Kiêu vào cung thỉnh an hoàng đế, trong lúc nhàm chán đứng chờ trước cửa Thừa Càn cung, Kỳ Kiêu vẫn nhẹ giọng thuật lại phong tục cuối năm của kinh thành cho Bách Nhận.
43 Kỳ Kiêu ở bên ngoài đi dạo một vòng, sau khi dặn dò Giang Đức Thanh vài câu liền trở về trong cung, Kỳ Kiêu không nói cho Bách Nhận những chuyện dơ bẩn này, chỉ là giống như bình thường cùng hắn nói đùa.
44
Sợ để người nhìn ra cái gì, trước khi đến yến tiệc Kỳ Kiêu còn cố ý để cung nhân giúp Bách Nhận chải đầu, đổi một thân áo lông, ửng đỏ trên mặt Bách Nhận chưa tan, không quá vui vẻ nhìn Kỳ Kiêu, Kỳ Kiêu cười: “Cuối năm nha, Thế tử điện hạ lạnh mặt làm cái gì?”
Hiện tại Bách Nhận cũng học ngoan, luận miệng lưỡi, hắn thế nào cũng không so được với Kỳ Kiêu, mà hắn không lên tiếng thì thôi, càng phản bác Kỳ Kiêu lại càng đùa hắn.
45 Bách Nhận nhíu chặt mày, hắn có chút không hiểu, tuy Kỳ Hoa làm người nóng nảy lại vụng về, cũng không đến mức gan lớn bằng trời như vậy, mà Bách Nhận có từng nghe người ta nhắc đến, so với nữ sắc, Kỳ Hoa càng thích đùa giỡn nam nhân, cho dù cung nữ kia xinh đẹp, cũng không thể khiến Kỳ Hoa không thể kiềm chế như vậy, đánh liều đắc tội với hoàng đế mà hưởng thụ thú vui.
46 Giờ Tý, kịch trong Thanh Hòa điện kết thúc, hoàng đế dẫn đầu kính trời đất ba ly rượu, cầu nguyện cho năm mới mưa thuận gió hòa, quốc nước phồn vinh lê dân an ổn, Kỳ Kiêu đi the kính rượu, cầu khẩn đế hậu thọ như ngọc thạch, phúc trạch vạn năm, tiếp theo là bách quan cùng nâng chén, cùng cầu xin cho đất nước hưng thịnh, trường tồn vạn năm.
47 Chuyện của Kỳ Hoa và cung nữ kia bị lan truyền nhanh chóng, quả thật hoàng đế muốn bị tức điên rồi, hận không thể ăn sống cả Kỳ Hoa và cung nữ kia. Bất quá, trong lòng hắn hiểu rõ, đừng nói là ăn sống, cho dù là nấu sống hai người họ, cũng sẽ chỉ là chứng thực lời đồn đãi mà thôi.
48 Trên giường trong tẩm điện, tư thế của Bách Nhận vẫn như lúc Kỳ Kiêu rời đi, cuộn tròn người đưa lưng về phía ngoài, thân mình vốn gầy yếu nhìn càng thêm đáng thương.
49
Một đêm vô sự, sáng hôm sau, Bách Nhận tỉnh lại, nhớ đến chuyện hôm qua, không khỏi xấu hổ lên, liếc mắt nhìn Kỳ Kiêu, vừa muốn giả vờ ngủ Kỳ Kiêu lại quay đầu nhìn hắn: “Tỉnh?”
Bách Nhận gật gật đầu, Kỳ Kiêu xoay người thấy thuốc mỡ đặt cạnh giường đến, kéo tay Bách Nhận, vén tay áo thoa thuốc cho hắn.
50 Chuyện đêm ba mươi bị hoàng đế nhanh chóng ép lại, cung nữ bị sủng hạnh cũng do Phùng hoàng hậu ban cho Kỳ Hoa, vừa có danh phận lại thể diện. Hoàng đế còn cố ý gọi Nhị hoàng tử đến Càn Thanh cung dặn dò một hồi, thưởng chút châu báu.