21 Vì phản kháng việc thái tử cưỡng bức, Lưu Văn Thanh thật bất đắc dĩ mới phải đập vỡ nghiên mực, sau đó còn suýt nữa thì bị Âu Dương Tuệ Như nghe thấy, tâm tình thay đổi nhanh chóng liên tục, cũng có chút mệt mỏi.
22 Bên này Âu Dương Tuệ Như đang 囧 囧 thất thần, bên kia mấy người Thế Tông và Âu Dương Tĩnh Vũ nghe đến nhập thần. Đây là một biên kịch về dị thế không có thật, không có thi tiên, thi thánh hay thi hào gì, hơn nữa tuy Đại Kim xuất thân man di hóa ra lại là phụ quốc Đại Chu, chịu ảnh hưởng Đại Chu quá sâu, vô cùng xem trọng Hán học, những quan viên tùy giá tuy phần đông là võ tướng, nhưng biết thưởng thức cũng có khối người, giữa sân có vẻ cực kỳ yên tĩnh ngược hẳn một màn náo nhiệt trước đó, mọi người đều bị tài thơ Lưu Văn Thanh hấp dẫn hết.
23 Lưu Văn Thanh khó chịu và không cam lòng, Thái tử lại không có chú ý tới, hắn chỉ lo tập trung quan sát Thế Tông ngồi trên cao, thấy trong mắt Thế Tông chan chứa tình cảm vui vẻ, nên càng ngày càng cảm thấy hài lòng với Thái tử phi hiện giờ.
24 Âu Dương Tuệ Như trở lại lều trại của mình, trên trán đã rịn ra một lớp mồ hôi lạnh. Bị hai con rắn độc âm thầm rình rập, chung quanh còn có cạm bẫy của bọn họ thiết lập từ sớm, Âu Dương Tuệ Như chỉ cảm thấy nổi hết gai óc, kinh hồn táng đảm, khó trách cứ thế mà gả vào ba tháng liền thê thảm như vậy, không, phải nói rằng, ở trong kịch bản, Thái tử phi vốn không có một ngày nào yên lành, tất cả đều do hai người này ban tặng.
25 Cảm nhận được cả người tiểu nha đầu cứng ngắc trong khuỷu tay, Thế Tông nhíu mày, vươn tay nhẹ nhàng vỗ lưng Âu Dương Tuệ Như, dịu dàng trấn an: “Đừng sợ, chỉ là một vài con vật bị mùi đồ ăn hấp dẫn đến mà thôi, đuổi đi là được, không việc gì.
26 Thế Tông răn dạy xong, sợ hãi trong lòng dần dần lắng lại, lúc này mới phát hiện, tiểu nha đầu cuộn mình ôm chân, đầu vùi vào thật sâu giữa đầu gối, cả người đang run rẩy.
27 Nếu như là ngày xưa, thái tử coi trọng nữ nhân nào, Thế Tông và Thái Hậu tuyệt đối không can thiệp vào mà ngược lại còn vui vẻ khi thấy cảnh này. Bời Thái tử không ham mê nữ sắc, đến nay con nối dõi vẫn chưa có, việc này vẫn là tâm bệnh của bọn họ, nhưng mà ngày hôm nay, bọn họ thực sự cao hứng không nổi.
28 Thế Tông vừa mang theo Thái tử phi rời đi, Thừa tướng liền phái số lượng lớn cấm quân đi điều tra chuyện ám sát, có kẻ tin tức mau lẹ, nghe ngóng được tình huống thật, không khỏi thất kinh trong lòng, thấp thỏm lo âu, sợ bị xui lây.
29 Thế Tông đến gần tẩm điện Thái tử phi, từ xa đã thấy Hình Phương Lan lại quỳ ở ngoài điện, trong lòng chán ghét, bước chân liền chậm lại chút, vừa vặn bắt gặp vở kịch vừa diễn ra, lập tức cảm thấy vui vẻ.
30 Không khí trong Dục Khánh cung cực kỳ ngưng trọng, Thái Tử Phi vừa uống thuốc xong, chẳng những sốt cao chưa giảm, ngược lại tinh thần càng thêm uể oải, lại tiếp tục lâm vào mê man.
31 Thế Tông cũng không biết chắc Thái Hậu có thể mời được Gia Tát đại vu sư xuống núi hay không, để cho vẹn toàn, hắn trở lại Càn Thanh điện liền lập tức bắt đầu dự thảo Hoàng bảng, phần thưởng được đề cập trong Hoàng bảng vô cùng hậu hĩ, chẳng những có vàng bạc tiền tài, ruộng tốt ngàn mẫu, nếu như bản thân ai có công danh thì còn có thể thăng quan tiến chức, mang phúc đến cho con cháu.
32 Không phải ai cũng có thể có được được lời hứa bảo hộ của Thế Tông, cũng như cấm vệ quân không phải ai cũng có thể sử dụng được, ngay lập tức Âu Dương Tuệ Như cảm động ôm cánh tay hắn, giọng nói như trẻ con kêu lên: “Phụ Hoàng thật tốt!” làm Thế Tông vui vẻ không thôi, trong lòng cực kỳ sung sướng.
33 Âu Dương Tuệ Như nhẹ nhàng nói thẳng một câu khiến cho Thế Tông và Giang Ánh Nguyệt đồng loạt đổi sắc mặt. Trong mắt Thấy Thế Tông chợt hiện lên sự lạnh lùng ác liệt, Âu Dương Tuệ Như hài lòng, lại thấy Giang Ánh Nguyệt thất thố một phen, thấp kém quỳ sát dưới chân nàng, vừa dập đầu liên tục vừa luôn miệng giải thích, trên mặt mang theo sự thảng thốt bàng hoàng lo sợ chưa bao giờ nhìn thấy, nháy mắt ấm ức trong nửa tháng nằm bệnh của Âu Dương Tuệ Như được tiêu tán không ít.
34 Thế Tông trở về điện Càn Thanh, ngồi vào ngự án, cầm một bản ngự chiếu lên xem. Giang Ánh Nguyệt ngoan ngoãn đứng sau hắn, tư thế kính cẩn, trong lòng lại dậy sóng, căm phẫn vô cùng.
35 Âu Dương Tuệ Như hăng hái dẫm đạp lên cái đầu vừa lú ra của Giang Ánh Nguyệt, cho nên tâm tình rất tốt, tích cực phối hợp với thái y trị bệnh, không đến hai ba ngày đã có thể đi tản bộ.
36 Khi Âu Dương Tuệ Như đến Từ Ninh cung, những quý nhân, cung nhân được triệu kiến đã có mặt đầy đủ trong chính điện mang đậm phong cách tôn giáo thần bí này rồi.
37 Buổi sáng được Thế Tông ân chuẩn có thể triệu kiến phụ thân, buổi chiều thì gặp Thái Hậu ban hành quy định mới, một ngày này đối với Âu Dương Tuệ Như mà nói quả thật là phong phú, nhưng nàng lại còn muốn làm ình càng bận rộn, càng phong phú thêm chút.
38 Âu Dương Tĩnh Vũ từ trong cung trở về, tâm tình chẳng những không yên tĩnh lại, ngược lại càng thêm lo lắng hơn. Cuộc sống của nữ nhi trong cung, hoàn toàn không giống với tưởng tượng của ông, Thái Tử đối xử với nữ nhi của ông, khắc khe sao, đâu chỉ đơn giản là khắc khe đâu chứ? Thật sự là trắng trợn làm nhục mới đúng! Ông vất vả nuôi con khôn lớn, nữ nhi ông bảo vệ từng li từng tí, chẳng lẽ đưa vào cung để người ta ngược đãi hay sao? Thái Tử hoàn toàn không cho ông chút thể diện nào, đúng là khinh người quá đáng, người không hiểu lý lẽ như vậy, sao có thể xứng làm Thái Tử của một quốc gia cơ chứ? Đợi khi hắn lên ngôi, nữ nhi của ông còn có đường sống hay sao? Âu Dương Thừa tướng nghĩ đến đây, hai hàng chân mày nhíu chặt lại.
39 Hôm qua đã gặp Thái Tử Phi, Thừa tướng đã biết chuyện thái tử định lập Hình Phương Lan làm sườn phi, hôm nay mới có thái độ khác thường trên triều, gây thêm khó dễ cho thái tử và tùy tùng này.
40 Thái Tử và Hình Phương Lan kích động đến Từ Ninh Cung cầu xin ý chỉ, lại song song thảm hại quay về, trong lòng nghẹn tức không thể nuốt nổi, không lời nào có thể diễn tả được.