21 Một trận chiến này không dám nói là ác chiến, bởi vì năm tên người chơi đều không có tổn thất giá trị sinh tồn. Nhưng sau trận chiến này, thực lực của các thành viên trong đội trên cơ bản đều có thể nhìn ra.
22 Dọc trên đường phố đi bộ ước chừng 15~16 phút, năm người đã tới trước cổng cục cảnh sát. Tòa nhà này chiếm diện tích ước chừng 500 mét vuông, cổng chính đối diện với đường cái, vào cổng phụ là bãi đỗ xe.
23 Trong cục cảnh sát không có điện cho nên cũng không thể bật đèn, nhưng mà cũng không tới mức đưa tay không thấy năm ngón. Ánh trăng xuyên thấu qua lưới sắt, xuyên qua thủy tinh từ ngoài cửa sổ chiếu vào, miễn cưỡng có thể làm cho khu vực này sáng một chút.
24 Không ngờ rằng dù con Huyết Thi này không may gặp trọng thương như thế nhưng vẫn như trước không ngã. Nó giơ một cánh tay lên, bắt được Vương Thán Chi.
25 Mấy người bên ngoài chỉ chờ một phút liền thấy đèn trong cục cảnh sát sáng lên.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, hơn mười giây sau, Phong Bất Giác từ chỗ cũ đi ra: "Ta đã tìm được công tắc mở nguồn điện dự phòng, bên trong cục cảnh sát này hình như có nguồn điện độc lập.
26 "Giác ca. . . Thật là ác a. " Vương Thán Chi nói.
"Như thế nào, thấy buồn nôn rồi hả?" Phong Bất Giác một bên hỏi lại, một bên liền chạy đến chỗ cỗ thi thể kia.
27 Hai con quái vật kỳ quái, hai loại lực lượng khác nhau. Tiếng gào của chúng ở giữa không trung đối chọi, lẫn lộn, lại tách ra. Âm thanh vốn vô hình nhưng lại có thể tạo thành tổn thương thực chất.
28 "Ân. . . Dựa vào kinh nghiệm trước đây, ngay khi chúng ta 'phát hiện' một cái gì đó thì sẽ dẫn tới quái vật hoặc sự kiện nào đó. . . " Lời Phong Bất Giác chỉ mới nói được một nửa thì.
29 Xung quanh là một đại quân quái vật đông nghịt, dù có thể nhìn thấy điểm cuối nhưng bất kì phương pháp phá vòng vây nào cũng rõ ràng là không thực tế đấy.
30 Vài giây sau, từ bóng đen trên mặt đất chậm rãi hiện lên một vật thể hình người màu đen, cao chừng hai mét, thân thể bị xích lại ngưng kết trong bóng tối, nhìn trông như một cái "bóng" bằng lập thể.
31 [Kịch bản đã hoàn thành, đang tính toán ban thưởng.
Kinh nghiệm nhận được: 1500.
Tiền trò chơi: 15000
Nhận được vật phẩm/trang bị: Con mắt thù hận, súng ngắn M1911A1, đao bếp kiểu tây, gậy bóng chày, đèn pin *2
Hoàn thành / tiếp nhận nhiệm vụ: 5/5
Ban thưởng kết cục đặc biệt: quà tặng của Chủ nhân thời gian chi chủ tặng, xin lấy sau
Đặc thù, hoàn thành 【Ẩn Tàng nhiệm vụ】: 0.
32 Sau khi lựa chọn xong, ánh sáng trắng tụ lại trong trụ thủy tinh, cuối cùng thứ hiện ra chính là một đôi giày đá banh trông có vẻ hơi cũ.
[Tên: Tước sĩ chi vũ
Loại: Đồ phòng ngự
Phẩm chất: Tốt
Lực phòng ngự: Yếu
Thuộc tính: Không
Đặc hiệu: Làm tăng tốc độ chạy trốn tối đa của người chơi, giảm lượng lớn giá trị thể năng tiêu hao khi hành tẩu hoặc chạy trốn trong thời gian dài.
33 Hai giờ chiều, tiếng bộ đàm cửa vang lên. Bị đánh thức, Phong Bất Giác cảm thấy tâm tình ngổn ngang, bực bội.
Mặc dù buổi sáng ở phòng khám thú cưng đã tắm rửa cho mèo rồi nhưng về đến nhà cũng phải bận rộn hơn nửa canh giờ rồi mới nghỉ ngơi.
34 "Ngay cả tên của phòng làm việc cũng nói ra. . . Xem ra công ty Mộng cũng không bài xích việc game thủ hoặc đoàn đội chuyên nghiệp tham gia trò chơi. " Phong Bất Giác nói.
35 Sau đó trong thanh nhiệm vụ xuất hiện một nhiệm vụ: [Thăm dò phòng lớn, tìm kiếm phương pháp thoát khỏi biệt thự. ]
Phong Bất Giác xem hết, không nói hai lời, quay người đi mở cửa lớn.
36 "Có ý gì? 'Quỷ Cung' là cái gì?" Vương Thán Chi hỏi.
"Có phải câu tiếp theo ngươi muốn hỏi là 'Có thể ăn được không' không?" Phong Bất Giác nói.
"Ta đã qua cái tuổi dùng câu hỏi 'Có thể ăn không' rồi.
37 Trên tường phòng khách tầng một có treo vài bức họa, phần lớn đều giống như tác phẩm của người bị bệnh tâm thần, được vẽ trong lúc gặp ảo giác, tối nghĩa khó hiểu.
38 Phong Bất Giác tiếp tục đi dọc theo đường hầm, cảnh tượng kinh khủng lúc trước không có chút ảnh hưởng nào đối với hắn. Hắn vẫn đi tiếp như thường, không chút áp lực.
39 Diện tích phòng ăn rất lớn. Ở chính giữa có đặt một cái bàn dài, hai người ngồi ở hai đầu chỉ có thể gào lên để nói chuyện. Trên khăn trải bàn màu trắng thì lộn xộn mấy cái chén đĩa không, nĩa, còn có thêm ba bốn cây nến đổ.
40 Quay lại hơn mười phút trước. Lúc ấy Dũng Giả Vô Địch chưa chết, Phong Bất Giác còn đang ở trong phòng ngầm.
Phong Bất Giác gõ lên nắp quan tài, như trêu chọc mà nói một câu: "Này, Madeleine tiểu thư, ngươi còn ở đây không?"
Hắn tự nhiên không mong rằng trong quan tài sẽ có người dùng ngữ khí không vui đáp lại một câu: "Cút!"
Bởi vì hắn vốn đã biết rõ, bên trong hẳn là trống không.