21 Vừa nghe Tang Doanh muốn góp vốn bằng tài sản vô hình, ý định đầu tiên của Lục Hành là cười phá lên, chế giễu cô suy nghĩ viển vông, nhưng lập tức lại nghĩ đến chỗ xuất sắc mà cô gái này thể hiện ra trước đây, nên cố nhịn hỏi: “Cô có tài sản vô hình gì?”
Nét mặt Tang Doanh thảnh thơi: “Anh không cần đồng ý vội, cứ cân nhắc kỹ càng, nếu đồng ý với ý tưởng của tôi, quyết định mở một câu lạc bộ như vậy, thì từ trang trí cho tới dụng cụ uống trà tôi đều có thể cho anh những ý kiến chuyên nghiệp nhất, đến lúc đó nếu câu lạc bộ có lợi nhuận, tôi chỉ cần chia hoa hồng một nửa hoặc một phần, nếu anh không tính mở tiệm, hoặc là không có lãi, vậy coi như tôi chưa nói gì.
22 Trương Gia Hồng vừa nghe tới danh xưng “Hồng Kông tam tiện khách” thì đã biết người đến là ai, mặt đen ngay tại chỗ nhưng khi xoay người lại đã biến thành một nụ cười còn rạng rỡ hơn, bắt chước lại giọng điệu của đối phương, “Ai vậy ta, ui cha, sao tôi không thấy ai hết nhỉ?”
Anh ta cố ý ngửa đầu nhìn qua nhìn lại, khiến người đối diện tức xịt khói, xụ mặt xuống ngay tức khắc.
23 Trương Gia Hồng cũng thấy bữa nay mình xuất môn không coi ngày.
Lần này nếu có té xuống, thì thà chết luôn còn đỡ hơn chịu cảnh nửa sống nửa chết, điều thảm nhất là đã nằm liệt giường rồi vẫn phải nhìn cái bản mặt diễu võ dương oai của Khưu Duy Đức kia.
24 Tang Doanh như cười như không, “Tôi không có hứng thú với hình mẫu như anh. ”
Trương Gia Hồng có chút thất vọng, “Vậy em hứng thú với hình mẫu thế nào?”
Tang Doanh ngẫm nghĩ, “Xinh đẹp, vâng lời, dễ bảo.
25 Tang Doanh mặt không đổi sắc, “Chị Trần, đã lâu không gặp, nếp nhăn ở khóe mắt chị như lại nhiều thêm, chú ý chăm sóc đi nhé. ”
Nếu câu nói của cô mang ý trào phúng thì thôi, đằng này lại ra vẻ trịnh trọng, Hà Trĩ Miễn nhịn không được phụt cười.
26 “Họp lớp Đại học. ” Ánh mắt Tang Doanh vẫn còn tập trung vào bản vẽ, không ngẩng đầu lên.
“Ở đâu vậy?”
“Nghe nói là tổ chức ở khách sạn Nguyên Phong thì phải, tôi cũng không rõ lắm.
27 Trong trí nhớ của Tang Doanh, Tần Ngữ tuy rằng có hơi hướng nội, nhưng cũng không tính là ít nói, hoàn toàn khác biệt với ấn tượng hiện tại.
Trong điện thoại Tần Ngữ vẫn như cũ giữ cái kiểu câu nệ trong lần gặp mặt trước, vừa bắt đầu đã ấp a ấp úng, không nói thẳng ý đồ ra, cứ vòng vo ở tận đẩu tận đâu, hỏi Tang Doanh gần đây ổn không, sau khi quay xong bộ phim điện ảnh kia có tính toán gì không.
28 Ở bất kì quốc gia nào, công ty được đặt ở địa điểm nào và việc làm ăn có phất hay không luôn có quan hệ trực tiếp với nhau. Khách sạn Nguyên Phong nằm tại một địa điểm khá đẹp ở thủ đô, xung quanh là khu buôn bán, sầm uất nhộn nhịp, kẻ đến người đi, trước hết đã chiếm được địa lợi.
29 Tang Doanh không có hứng qua đó, cô cười cười: “Các cậu cứ đi trước đi, tôi đi ăn chút gì đã. ”
Một người ở trong tình huống giàu sự từng trải, đối phương có thiện ý hay không, rất dễ để nhìn ra.
30 Lời này vừa nói ra, trừ ba người Tang Doanh, Lục Hành và Trương Gia Hồng, những người khác đều giật mình không nhẹ.
Khương Thành Chí là ai? Nếu chia đạo diễn thành ba hạng như diễn viên, Đường Khả được phong hạng hai, vậy Khương Thành Chí chính là hạng nhất tuyệt đối, ông lớn trong giới đạo diễn.
31 Ngủ thẳng một giấc tới giữa trưa hôm sau, Tang Doanh bị cơn đói làm tỉnh dậy.
Chưa muốn rời giường, cuộn người trong chăn nằm tại chỗ nhích tới nhích lui như con nhộng.
32 Phim truyền hình viết về Lý Thế Dân (Đường Thái Tông là vị Hoàng đế thứ hai của triều đại nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc, ông trị vì từ năm 626 đến năm 649 với niên hiệu duy nhất là Trinh Quán) không ít, có khi viết về cuộc đời ông, có khi viết về cách ông trị thế, thậm chí có bộ phim còn hoàn toàn viết về tình yêu, đem một vị vua hùng tài vĩ lược thành một nam chính đầy bá khí phàm là nữ đều muốn có một đoạn duyên tình, đó còn chưa tính, thường thường ở đây sẽ có chút vô lý, chính thất hoàng hậu Trưởng Tôn đều không hề nhường đường cho các “tiểu tam” tre già măng mọc, không để trượng phu sủng ái vật hi sinh, giống như hoàng đế thì tuyệt không có khả năng yêu thương hoàng hậu, hay chỉ cần là hoàng hậu đều phải có tấm lòng hiền lành hào phóng.
33 Nhìn Tiêu Duyệt Nhan phản ứng Bạch Chân Chân lập tức trầm mặt, không thấy đạo diễn kêu ngừng liền phát hỏa:
“Cô bày ra cái bộ dáng đó làm gì, tôi còn chưa có làm gì cô đâu”
Tiêu Duyệt Nhan lấy tay che mặt, trên mặt nhìn không rõ dấu tay nhưng quả thật hơi ửng đỏ.
34 “Nghe nói em đang quay thanh cung diễn, là hồi 1: cũng là Triều Thanh đi?” Chu Mặc Hoài hỏi.
Tang Doanh ừ một tiếng, nhớ tới trang phục giầy của Tiêu Duyệt Nhan và Bạch Chân Chân ngày hôm nay không khỏi lại thổn thức: “Cái loại giầy chậu hoa đi được một ngày cũng thật quá sức”
Chu Mặc Hoài cười nói: “ Thật ra cũng không có khó như vậy, tôi nhớ rõ bộ kia xoay quanh Hoàng Thái Cực, giầy chậu hoa là nhập quan xong rồi nó mới được lưu hành, nó không giống loại giầy cổ mà nó lại càng giống giầy cao gót hiện đại hơn, chẳng qua mọi người đã nhìn quen kiểu giầy chậu hoa này, cho nên bây giờ chẳng cần phân biệt thời kỳ nữa, các bộ phim cổ trang đều dùng loại giầy này rồi.