1 +++Chương 1+++Sáng. Vừa mới dắt xe đạp vào trường, tôi đã bị cái không khí ồn ào, náo nhiệt trong trường làm cho háo hức. Không biết có chuyện gì nữa đây? Gửi nhanh cái xe đạp, tôi vội chạy nhanh tới cái bảng thông báo của trường.
2 +++Chương 2+++===Giờ ra chơi===- Ê, mày kéo tao đi đâu vậy?- Im, xuống văn phòng trường đăng kí. - Mày định thi sao? – Nhỏ Thảo trố mắt nhìn tôi, đúng là mấy cái vụ này có bao giờ tôi tham gia đâu, tôi cũng biết tự lượng sức mình mà.
3 +++Chương 3+++Thời tiết đúng là thất thường. Sáng nay gió rét lạnh căm căm nhưng chiều nắng lại lên. Màu vàng nhạt bao trùm lên mọi vật trông ấm áp hẳn lên.
4 +++Chương 4+++===Sáng hôm sau===- Thôi, cho tao đi với mà! – Tôi kéo kéo cái yên xe đạp của nhóc Thiên. - Không, bà như con heo. Ai đèo cho nỗi. – Xí, tự nhận xét thì tôi cũng thấy mình mi nhon chán.
5 +++Chương 5+++Hôm nay là cái ngày… phải nói là cái ngày mong chờ của học sinh trường này nhưng với tôi thì hoàn toàn ngược lại. Nó đừng nên có thì hơn.
6 +++Chương 5 (tiếp)+++- Bà rảnh quá ha! Trong đó ấm không chịu ngồi lại chạy ra đây “hóng” gió. Định làm super man chắc?! – Cái kẻ mà tôi khồng muốn gặp nhất lúc này lại từ đâu hiện ra đây, còn tự nhiên ngồi xuống bên cạnh nữa chứ.
7 +++Chương 6+++===Ở nhà===Thi thố gì mà đến gần trưa tôi mới về được đến nhà. Nếu không phải ở lại chờ mấy nhỏ đó cùng về thì tôi cũng về nhà lâu rồi.
8 +++Chương 7+++Đúng là không ngoài dự đoán của hắn. Hôm sau đúng là có tin vui thật. Theo như thường lệ, thứ hai nào trường tôi cũng tổ chức chào cờ đầu tuần.
9 +++Chương 8+++ Cuối cùng thì cái ngày ấy cũng đến. Vì để chuẩn bị cho buổi biểu diễn nên hôm đó cả trường được nghỉ. 6h mới tập trung nhưng chưa gì 4h mấy nhỏ đã kéo qua nhà tôi.
10 +++Chương 8 (tiếp)+++Tôi khó hiểu nhìn nhỏ bạn:- Vậy là sao? Nói tao nghe coi!- Mệt, một thời gian nữa mày sẽ hiểu! - Nhỏ cười, nhìn tôi với ánh mắt thần bí.
11 +++Chương 9+++ "Hức!"Tiếng động vang lên đột ngột phá tan sự yên tĩnh bao trùm lên căn phòng. Hắn đơ mặt nhìn tôi một chút, sau đó là cố nén cười. - Cười.
12 +++Chương 10+++Khoác áo màu đen, đột mũ, mang thêm hai cái khẩu trang, sau đó lấy thêm mũ áo khoác trùm lại, mang găng tay vào. Nhìn tôi bây giờ không khác gì mấy tên ăn trộm, người bịt kín mít hết chỉ chừa lại đôi mắt (có nên mamg kính vào luôn không nhỉ).
13 +++Chương 10 (tiếp)+++- Không thèm!Cái vụ tôi trở thành hoa khôi vẫn chưa giảm nhiệt, còn thêm mấy cái tin đồn tình tay ba tay tư gì đó do bà con thiên hạ đồn thổi nữa.
14 +++Chương 11+++"Hức!" Khóc, sao phải khóc chứ? Mắc mớ gì phải khóc?Nực cười! Người ta đâu thèm để ý đến mày. Cũng chẳng muốn nghe mày giải thích. Mày khóc vì cái gì chứ?! Tôi lấy tay quẹt nhanh nước mắt, cố gắng không để rơi thêm một giọt nào nữa.
15 "Renggggg!"Sau hai tiết học nhàm chán, cuối cùng hồi chuông cứu mạng cũng vang lên. Học sinh từ các lớp ùa ra như ong vỡ tổ, khiến sân trường đang yên tĩnh bỗng chốc náo nhiệt hắn lên.
16 - Đợi đã! Trong lúc tôi vừa đeo balo lên vai, chuẩn bị bước ra khỏi lớp thì cánh tay đột nhiên bị giật ngược lại đằng sau. Cái gì đây? Tôi lạnh mặt nhìn người đang đứng trước mặt mình.
17 +++Chương 14+++Sau một thời gian nghĩ dưỡng, ăn chơi, đập phá,. . . trong dịp Tết, mọi người trở lại với cuộc sống thường nhật của mình. Người đi làm vẫn lại đi làm, ca sĩ vẫn phải chạy "xô", giáo viên trở lại với cái bục giảng quen thuộc,.
18 +++Chương 15+++- Phương!Mới nhắc Tào Tháo, Tào Tháo xuất hiện rồi!Xa xa, một bóng người cao cao tiến lại, nhìn tụi tôi nở nụ cười, à không, chính xác hơn là cười với nhỏ Phương.
19 +++Chương 16+++- Ố, ồ ố ô! Mới vừa vào lớp, tôi với hắn được đón tiếp bằng một dàn đồng ca "made in 9A1" chỉ mỗi một chữ "ô", còn thêm cái ánh mắt sắp sửa có trò vui của tụi nó là tôi thấy.
20 +++Chương 17+++Tôi chán nản hết ngẩng đầu lên lại gục đầu xuống. Bên ngoài vẫn là không khí vô cùng náo nhiệt của Valentine. Va-linh-tinh thì có gì mà hay ho chứ? Tôi oán giận tay với lấy cục kẹo sôcôla bên cạnh, không chần chừ cởi phăng lớp bảo vệ vô cùng dễ thương bên ngoài, sau đó tống thẳng vào trong miệng.