61 Trong lòng Sở Mặc thổi qua một cơn gió lạnh, hắn thầm quan sát biểu cảm của Na Y, Bàng Trung Nguyên và Bảo Liên công chúa. Quả nhiên, mấy người kia đều rất thông minh, sâu trong đấy mắt, ai cũng có vài phần phẫn nộ và lạnh như băng.
62 - Cô phụ ngươi lại hỏi ta, nếu giết Kim Ca với Ngân Ca, báo thù cho đại vương xong, Vương đình thảo nguyên làm thế nào?
Bảo Liên công chúa cười lạnh:
- Ta vừa nghe đã biết ý đồ của y, nói cho y biết, Vương đình thảo nguyên, vĩnh viễn thuộc về huyết mạch của đại vương, Kim Ca vớiNgân Ca chết rồi, không phải vẫn còn Liệt Ca hay sao?
- Y lại nói Liệt Ca nhỏ tuổi, không có đủ khả năng thu phục lòng dân.
63 - Nhưng giờ, chúng ta với y, thù sâu như biển, sao có thể tha cho y?
Na Y ngơ ngác, miệng lẩm bẩm:
- Con cũng không biết bệnh trạng của phụ vương với mẫu hậu lúc lâm chung.
64 - Thật vậy sao? Vậy vậy tốt quá rồi! Lâm công tử, đa tạ ngươi, cảm tạ ngươi.
Na Y vừa nghe những lời này, liền không để ý gì nữa, trong phút chốc hưng phấn đến nỗi suýt nữa kêu lên thành tiếng.
65 Không thể không nói, tốc độ chiến mã cao cấp trên thảo nguyên, khi chạy toàn lực tương đối là dọa người. Tiếng gió bên tai gào thét, quét qua mặt có chút đau.
66 Nam tử trẻ tuổi khẽ nhướng mày:
- Hả? Không nhìn thấy sao? Vậy ngươi làm gì ở nơi này?Sở Mặc giương cung trong tay ra:
- Săn thú nha!
- Trông ngươi cũng không phải là người trên thảo nguyên này, ở trong này săn cái gì?
Trong con ngươi của nam tử trẻ tuổi thoáng qua một tia lạnh lẽo, giọng nói cũng trở nên nghiêm nghị hơi:
- Tiểu tử kia….
67 Nam tử trẻ tuổi thứ ba nói chuyện, sau đó nhìn về phía Sở Mặc mà nhe rang cười nói:
- Tiểu huynh đệ, Dư Tông Hậu ta nhìn ngươi thật hợp mắt, khôngbằng ngươi tới phái Kim Đao của ta, ta có thể giúp ngươi trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn! Nếu như ngươi cố gắng thì vài năm sau, nói không chừng có thể giống như ta mà tiến vào nội môn, nếu là vận khí tốt còn có thể bái một chưởng lão làm sư phụ, trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão!
- Tuy nhiên, ta có lời muốn nói rõ với ngươi, Kim Đao phái của chúng ta cũng không phải là chổ tu luyện của thần tiên, chúng ta cũng không có thần tiên.
68 Khiến cho lúc đó Sở Mặc hiểu rõ thêm vài chuyện. Vì sao tài liệu của nguyên thú lại có giá trị cao như thế? Đó là vì muốn săn bắt được nguyên thú thì vô cùng khó khăn!
Nguyên thú cũng không phải là một con dê mềm yếu, một nguyên thú thuộc bất kỳ cấp bậc nào, thì tất cả đều vô cùng hung dữ mạnh mẽ, mạnh hơn tất cả các loại thú dữ của thế gian này.
69 - Xem ra, hay là muốn xuất hiện nhiều hơn một chút.
Sở Mặc trong lòng thầm nghĩ, đem Thiên Ý Ngã Ý cất vào. Đột nhiên, hắn cảm giác có một cỗ băng lãnh lạnh đến thấu xương, bao phủ về phía mình.
70 Tất cả những suy nghĩ và ý tưởng trong đầu Triệu Phàm…. Toàn bộchỉ diễn ra trong phút chốc, chỉ trong một ánh đao của Sở Mặc.
Ngay cả một âm thanh, y cũng không có cơ hội phát ra.
71 Một thiếu nữ đi tới từ một nơi không xa, nhìn Sở Mặc, trong mắt còn mang theo vài phần lo lắng:
- Ngươi giết chết cái tên đáng ghét đó?
- Làm sao ngươi biết?
Sở Mặc kinh ngạc nhìn Kỳ Tiêu Vũ nói:
- Lúc nãy….
72 Rõ ràng là đã rời đi thật xa!Nhìn cỏ hoang cao hơn cả người ở bốn phía, trong trời đất mọi âm thanh đều yên tĩnh, thiếu nữ xinh đẹp luôn luôn không sợ trời không sợ đất giờ phút này không khỏi có chút sợ sệt, hai gò má của nàng ửng đỏ nhìn Sở Mặc nói:
- Ngươi….
73 - Các ngươi hãy suy nghĩ cẩn thận, với tuổi của nàng mà đạt được loại cảnh giới này, cho dù là ở sư môn của chúng ta, thì cũng tuyệt đối làmột người có cấp bậc cao nhất….
74 Kỳ Tiêu Vũ không nhịn được than thở.
- Ngươi không thấy nó quá lạ lùng sao?
Sở Mặc nhìn nàng, cảm thấy tư duy trong đầu con gái thật kỳ quái.
- Đương nhiên là lạ, nhưng… vẫn rất đẹp còn gì!
Kỳ Tiêu Vũ nhìn Sở Mặc, hình như đã bớt sợ hơn hồi nãy, nhưng vẫn…không buông tay hắn ra, cũng không phải là nàng muốn nắm tay Sở Mặc, mà cứ tưởng tượng phải buông tay hắn ra xong, trong lòng của nàng lại dấy lên nỗi lo lắng và sợ hãi.
75 Không gian rộng như vậy, đừng nói là chứa nhu yếu phẩm hàng ngày, cho dù là cất nguyên một căn nhà lớn cũng không thành vấn đề.
Tảng đá vẫn nằm ở vị trí cũ, bên trên vẫn là cuốn Thiên Ý Ngã Ý.
76 Hắn cũng không định đứng đây chờ bị một đám người bao vây, đến lúc đó cho dù hắn có mười cái miệng cũng không giải thích nổi, đámngười kia không đem hắn xé xác mới là lạ.
77 Sở Mặc ở đây thì vui vẻ, còn đám người Lãnh Thu Minh thì như bị tạt một gáo nước lạnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn ánh sáng phía trên bầu trời cách họ chỉ còn có hơn mười dặm dần dần biến mất.
78 Mấy ngày kế tiếp Sở Mặc cũng không ra ngoài, luôn luôn chuyên tâm tu luyện.
Nơi này thật ra lại yên tĩnh, những hỗn loạn trên thảo nguyên dường như không hề lây dính tới nơi này, cũng không có ai tới quấy rầy hắn.
79 Trên thảo nguyên, chuyện sau khi cha mất, đứa con cưới cơ thiếp của cha đâu đâu cũng có.
Cả ba người bọn hắn cũng không biết phụ thân của bọn hắn sớm đã âm thầm hạ độc công chúa Bảo Liên, trong lòng đều đang nghĩ, người đàn bà sau khi gả tới, không để cho phụ thân bọn họ động vào một sợitóc này, nếu có thể cùng bọn họ một đêm.
80 - Cạn chén!Hạo Nguyệt trưởng lão vừa dứt lời, mọi người ở đây cùng hô vang:
- Cạn!
Sở Mặc uống một ngụm, cảm giác cay nồng từ trong khoang miệng truyền tới.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 25