21 Long Khiếu Thiên giống như con báo siết chặt tay y còn tay kia dùng sức đảo qua mặt bàn,đem toàn bộ món ăn trên đó rơi xuống,sau đó đè hắn xuống trên bàn.
22 Cảm thấy cổ họng bị vật nóng bỏng chen vào tựa hồ muốn đâm thủng làm Ninh Đan Hi muốn thở cũng thở không nổi,muốn rút lui đầu lại bị bàn tay Long Khiếu Thiên giữ lấy,căn bản tiến thoái lưỡng nan chỉ phải ngậm nhục để hắn xâm lược.
23 ” Ta không cần người hầu hạ,ta muốn trở về!” Ninh Đan Hi nóng lòng muốn về cho nên vội vàng xuống giường,trong lòng thầm nghĩ nhanh chóng chạy về phủ để tránh người nhà lo lắng.
24 Thế là Ninh Đan Hi bị bắt ở tại trong vương phủ giống như chim hoàng yến bị nhốt trong lồng mất đi tự do,y được an bày một gian tẩm phòng sau hậu viện chuyên dụng dành cho nam sủng,hành động gặp phải hạn chế tương đương bị giam cầm,đa số thời gian đều ở trong phòng chờ Long Khiếu Thiên đến sủng hạnh,trừ phi Long Khiếu Thiên vui vẻ dẫn hắn ra ngoài tản bộ bằng không y không thể ra khỏi phòng dù chỉ một bước.
25 Thân thể vừa trải qua kịch liệt vận động khó có thể chạy nhanh,càng chạy thể lực càng chống đỡ không nổi,sức khỏe cùng lòng đều mệt mỏi,y thở hổn hển ngã trên tảng đá ven đường.
26 “Ý gì? Ông nói mau không được ấp a ấp úng!” Long Khiếu Thiên không kiên nhẫn trách mắng.
Lưng đại phu chảy đầy mồ hôi lạnh,ông cẩn thận châm chước tìm từ thích hợp để tránh bảo vệ không được cái đầu trên cổ.
27 Nhìn gần cặp con ngươi trong suốt Long Khiếu Thiên không thể lẩn tránh cũng không cách nào giấu diếm nữa,” Hai chân ngươi đã bị gãy,đại phu nói ngươi sau này….
28 Hắn không quan tâm để mặc máu tươi cuồn cuộn chảy ra người của y,thể xác và tinh thần của y,còn chút ít tình yêu còn sót lại đều bị người kia tước đoạt từng cái,hiện giờ ngay cả hai chân cũng mất đi năng lực đi lại,ngoại trừ thân thể giập nát không chịu nổi y còn lại cái gì?
Giống một con phi điểu bị bẽ gãy cánh không thể tự tại bay lên bầu trời bao la,chỉ có thể vĩnh viễn bị nhốt trong căn phòng tựa như thâm cung.
29 Long Khiếu Thiên đem một trong hai sợi thắt bên hông hắn”Ngươi thích không?” Hắn cầm một cái khác nhích đến gần y,bảo châu phía trên lập tức cảm ứng phát ra tia sáng rực rỡ đẹp mắt giống như hai ngôi sao lóe sáng,” Người nhìn xem hai cái đều sáng rất đẹp!”
Ninh Đan Hi vẫn có biểu tình cũ,ánh mắt chớp cũng không chớp,y không nói một câu phản phất như u hồn trầm mặt.
30 Long Khiếu Thiên vừa vuốt ve ngọc hành trước người y vừa cẩn thận quan sát phản ứng của y,nhưng Ninh Đan Hi đã đem tâm buộc chặt trên cao thân thể cũng chịu theo ảnh hưởng,vô luận Long Khiếu Thiên khiêu khích nơi mẫn cảm của hắn thế nào,vô luận hắn dịu dàng luật động vòng eo,Ninh Đan Hi đều giống như đóa hoa héo tàn cảm giác hưng phấn nữa người dưới cũng giảm bớt,phái nam ban đầu cương cứng cũng mềm nhũn ra.
31 “Không thể! Không thể đánh công tử!” Như Hương sốt ruột thấy khí thế hung hãng của người kia,vội vàng xông lên phía trước dùng thân thể bảo vệ Ninh Đan Hi.
32 Trải qua nhiều ngày điều dưỡng Ninh Đan Hi dần dần bình phục,đến một ngày thân thể hắn hơn rất nhiều Long Khiếu Thiên ôm y đặt lên một chiếc xe ngựa,còn dặn Như Hương đến phòng y thu dọn y phục.
33 “Vậy thì mua cái đấy,xin hỏi bao nhiêu tiền!” Ninh Đan Hi đang muốn lấy ngân lượng trong túi,còn chưa kịp lấy ra đã có người nhanh tay hơn sớm đưa tiền cho người bán hàng rong.
34 “Tốt lắm,ta sẽ chọn loại này. ”Long Khiếu Đường không chút do dự liền mua nhưng ánh mắt không yên lòng giống như có ý đồ khác”Tối hôm qua thật sự trùng hợp,thập tứ đệ cùng Ninh công tử là bạn bè cũ,ta thì chưa từng nghe đệ ấy nhắc qua thật sự giữ bí mật vô cùng,ta còn nghe nói ngày 7 tháng 7 hôm qua sinh nhật lệnh lang mười tuổi?”
Ninh Đan Hi gật gật đầu,”Hôm ấy đúng là sinh nhật tiểu nhi ta mới có thể cùng thê tử đưa tiểu nhi ra ngoài đi dạo,không nghĩ tới lại gặp được vương….
35 Ninh Đan Hi vắt chặt lông mày ngọn núi” Ngài tại sao biết được?Có phải ngài phái người theo dõi ta?”
“Ta chỉ muốn ngươi trả lời vấn đề của ta!” Long Khiếu Thiên tới gần y,hai tay chống trên khung vẽ tranh sơn thủy vây hắn trong vòng tay”Ngươi và huynh ấy có quan hệ gì?”
Nhìn trong mắt hắn toát ra luồn khí như muốn cắn nuốt người,Ninh Đan Hi sắc mặt trầm xuống”Xin hỏi Vương gia ngài dùng thân phận gì chất vấn ta? Ngài không phải nương tử ta cũng không phải phụ mẫu sinh dưỡng ta,cho nên ta không cần thiết trả lời vấn đề của ngài.
36 Long Khiếu Thiên nhất thời cứng đờ,cổ gọng giống như có người bóp chặt,hắn muốn nói để vãn hồi tình trạng xấu lúc này nhưng lời gì cũng nói không được.
37 Lý Vân Nương trong mắt ngấn nước”Ta đưa Cần Nhi trở về là được,không cần làm khó Ninh đại ca. ”
“Các ngươi nhanh buông kiếm xuống lui qua một bên. ”Long Khiếu Đường ra lệnh một tiếng,đám hộ vệ liền làm theo lui sang một bên.
38 Không đợi hắn nói xong Ninh Đan Hi mở miệng cắt đứt lời hắn định nói,ngữ điệu ôn hoà âm trầm tựa như băng ngàn năm đọng lại” Ngài nhất định sẽ không thế nào? Theo trình độ ngài hận ta tận xương tủy lúc ấy,ta đem rõ ngọn nguồn nói cho ngài biết ngài sẽ tin sao? Ngài sẽ không tổn thương ta sao?”
“Ta……”Long Khiếu Thiên nhất thời nghẹn lời,không có lý do để hắn cãi lại,qua một hồi lâu hắn mới ngẩng đầu tìm lại giọng nói đau đớn:” Ta biết đều là lỗi của ta, cũng biết không thể nào bù đắp tổn thương mình đã gây ra,cho nên mặc kệ ngươi mắng ta đánh ta thế nào ta cũng không một câu oán hận,nhưng ta chỉ xin ngươi cho ta một lần cơ hội xoa dịu vết thương trong lòng ngươi,để cho ta có thể quan tâm chăm sóc ngươi,đừng không để ý đến ta….
39 Vừa nghe người hầu thông báo,Ninh Đan Hi lập tức ngẩng đầu khỏi đống sổ sách,đây không phải vị khách quen thường đến cửa hàng sao? Từ sau khi Long Khiếu Thiên biến mất Tô Tam tựa hồ cũng biệt tăm biệt tích,một khoảng thời gian dài không thấy ông ta đến cửa.
40 Long Khiếu Thiên nhắm mắt lại giấu đi đau đớn,”Ta biết ngươi sẽ không tha thứ ta,cũng biết vô luận ta làm thế nào cũng vãn hồi không được lòng của ngươi,nhưng muốn ta lấy một nữ nhân không yêu vào cửa thì tuyệt đối không thể,ta không nắm chắc đối xử tử tế nàng,cũng không thể làm cho cả đời nàng hạnh phúc,cho nên ta nguyện ý gánh tất cả hậu quả.