21
Edit: Yunchan
Chưởng lửa đoạt mạng có thể thiêu rụi “Mộc Nhân chú”, đồng thời cũng tiễn hồn người về Cửu Tuyền. Giữa chừng chỉ cần sai một li sẽ đi cả ngàn dặm, Kinh Niên vì một tử thi mà quyết định đoạt mạng một người sống, cô thản nhiên đối mặt với ác niệm ích kỷ tột độ này của mình, tay vung ra vẫn không chậm lại nửa phần.
22
Edit: Yunchan
Bối rối trong khoảnh khắc, giác ngộ trong khoảnh khắc, bi ai trong khoảnh khắc, giải thoát trong khoảnh khoắc, cuối cùng về với hư vô trống rỗng.
23
Edit: Yunchan
Đêm khuya trăng lạnh, tuyết rơi đã ngừng, quầng sáng vàng nhạt ấm áp không thể tan chảy tấm chăn bạc dầy cộp trên nền đất. Trước Phượng Hi cung, văn võ toàn triều đều tề tụ tại sảnh, và đằng sau bức tường cung là một bầu không khí tĩnh lặng quái dị.
24
Edit: Yunchan
Sau khi ra khỏi hầm Huyền Ảnh không dừng lại giây nào, dẫn theo Tuệ Tuân đại sư và các quan ra roi thúc ngựa, vào hừng đông ngày kế đã tới mười quận Bắc Dậu, nhân lúc mặt trời mới mọc xông thẳng tới hang ổ của Ma thi.
25
Edit: Yunchan
Thi Ngũ gia không nhúc nhích người mà chỉ cúi đầu nhìn về hướng Kinh Niên, động tác hết sức từ tốn. Kinh Niên nhìn chằm chằm gương mặt hắn quan sát thật kỹ, phát hiện tuy nét mặt vẫn lạnh lùng chết lặng như cũ, nhưng ánh mắt lại không còn đờ đẫn như trước, không cuồng bạo như khi mới gặp, mà là một loại cảm giác ấm áp yên bình khác.
26
Edit: Yunchan
Sau khi nói xong chỉ thấy Thi Ngũ gia hơi nghiêng mặt đi, chầm chậm dời mắt sang bên phải, hình như có mùi lúng túng thật, làm Kinh Niên nhìn mà đần mặt ra một lúc, đột nhiên khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười gian: “Ui chao, ngẫm lại thì bây giờ mới ngượng thì hết kịp rồi, nói sao thì…”
Cô không nói tiếp nữa, bối rối trong mắt đã bị vẻ tinh quái lấn át mất từ đời nào, chuẩn với câu “Da mặt đắp da mặt, ngươi mỏng một lớp ta dầy ba phân”.
27
Edit: Yunchan
Kinh Niên nghe tới đây thì ho nhẹ một tiếng, ánh mắt rối rắm. Lô Hoài Nhâm tập trung cao độ, hoàn toàn không bị bên ngoài ảnh hưởng, tiếp tục tự nhiên trình bày, như thể chướng khí làm tổ bao nhiêu năm trong lòng rốt cuộc đã có cơ hội trút ra: “Trần Mộc tâm tâm niệm niệm muốn báo thù, không muốn liên lụy tới tính mạng của chí hữu, trong lòng đương nhiên khổ không thể tả.
28
Edit: Yunchan
Sắc trời trở tối, trăng nhô đầu cành, Hoàn Tình tới đưa cơm, Kinh Niên lâu rồi chưa ăn gì nhưng cũng không thấy đói, chỉ lùa sơ vài ba miếng rồi trò chuyện thân mật với Thi Ngũ gia, trút hết tâm sự mấy năm qua, nói mãi tới khuya lắc khuya lơ mới lên giường.
29
Edit: Yunchan
Dứt lời, Si Diên vung tay lên, cán đao dạo qua cổ tay một vòng, mũi đao dừng lại trên mặt đất, hai chân hắn giang rộng, lòng bàn tay trái đè lên đầu cán đao, tay phải ấn lên bàn tay trái, ngưng khí đứng lặng.
30
Edit: Yunchan
Chuyện kể khi nhóm Kinh Niên đi băng qua trấn Thổ Diêu, ven đường chỉ thấy rổ sọt rơi rớt tán loạn, mũ nón ngổn ngang, có lẽ những lữ khách và thương buôn đổ lên kinh đã bỏ chạy tan tác từ lâu, ngay cả thôn làng trong trấn cũng không ngó thấy nửa bóng người.
31
Edit: Yunchan
Cặp mắt Kinh Niên trợn tròn, nhìn một vùng trắng xóa choáng ngợp phía trước, thở hắt ra một hơi dài thượt: “Ngay cả hàng tồn kho cũng bị thả ra ngoài rồi? Mấy trăm năm trôi qua, kiểu quần áo trắng trơn từ đầu tới chân này cũng chả thèm đổi mới, chậc…”
Nói tới đây, Kinh Niên tự dưng nở nụ cười, nhớ lại lúc đầu mém tý nữa là Thi Ngũ gia bị người ta tròng vào bộ “Triều phục” thiết kế riêng cho Ngự thi này, cũng may cô bắt cóc sớm, chuồn khỏi hoàng cung chưa bao lâu đã kiếm được tiền tậu cho Thi Ngũ gia một bộ cánh đáng mặt đáng mũi.
32
Edit: Yunchan
Lô Hoài Nhâm lau mồ hôi, nhìn cô liếc mắt nhăn mày với mấy tên bên ngoài mà không khỏi lắc đầu cười trừ, rống cổ nói: “Tiểu muội! Đi!”
Kinh Niên khoát tay áo, ý bảo hắn chờ tý, sau đó dạo quanh tường bao một vòng, đến góc thì ngồi xổm xuống, chọc Huyền Tội vào kẽ đá trên mặt đất rồi xẹt ngang một phát, quay cổ tay nhấn chuôi kiếm xuống, tích tắc sau cả khối đá dầy cui đã bị bới ra.
33
Edit: Yunchan
Lô Hoài Nhâm luýnh quýnh kéo cô lại, nói thẳng: “Muội cố ý làm đại ca áy náy đó à!”
Đương lúc nói đùa thì hắn thoáng nhìn thấy dưới chân pháp trận tràn ra một màn khói trắng lượn lờ, xả ra bốn phía hệt như sương mù dày đặc, hàn khí bức người.
34
Edit: Yunchan
Kể lại đoạn Kinh Niên đuổi theo tia sáng chạy vào Thông Ma đạo, mới ra cửa hậu đường đã thấy Lô Hoài Nhâm phi nhanh tới, tia sáng kia bắn đúng vào mặt hắn.
35
Edit: Yunchan
Cơ thể mất đi nguyên thần chẳng khác nào cái xác rỗng, đợi luồng khí đen bị hút hết vào trong kính, thân thể Hình Thiên lập tức tê liệt ngã nhoài ra đất.
36
Edit: Yunchan
Kinh Niên dắt Thi Ngũ gia đi theo đường rừng tìm tới Diêm Vương tự. Thi Ngũ gia lúc đi lúc dừng, chậm chạp hơn nửa ngày mới ra tới bìa rừng.