81 (Ai tới mua xôi thịt a comn/vote/like = 1 hộp nhá)
Lục Đỉnh Nguyên tất nhiên là cam tâm tình nguyện để Hàn Lượng thu thập, tay bị trói ra sau lưng, hai chân mở lớn, cột vào đầu giường, tuy rằng thân mình bị đè ép có chút khó chịu, nhưng trong lòng lại một mảnh ngọt ngào, thân mình cũng nóng lên.
82 Chờ khi hai người hơi thở bắt đầu ổn định, Hàn Lượng tháo bỏ trói buộc trên tay Lục Đỉnh Nguyên, ôm Lục Đỉnh Nguyên hướng chỗ Ôn Tuyền bước vào, trước khi đi về phía trước còn không quên thuận tay lấy cái thứ hắn coi trọng mà chọn hàn ngọc làm ra.
83 Ban ngày Lục Đỉnh Nguyên muốn đi xử lý một chút giáo vụ cùng một vài chuyện ở Lục phủ, chính là cấp dưới lại có khả năng hơn nữa, y tốt xấu gì cũng là chủ tử, thật nhiều sự vụ muốn y quyết định cuối cùng họ mới dám làm, mà trước đó vài ngày mấy việc phức tạp ngày thường lại đổ dồn đến khiến Lục Đỉnh Nguyên không có tâm tư đi lo sự vụ, cho nên tích góp từng tí một, hiện tại đã không ít sự tình chờ y đích thân xử lý.
84 “Chắc không phải là có người thừa dịp đêm tối công kích Nghiễm Hàn cung của ngươi chứ?”
“Chuyện đó thì phải đi ra ngoài xem thử mới biết được. ”
Hai người sóng vai hướng ra phía bên ngoài mà đi, đến chỗ cửa vào mật thất, Hàn Lượng mới miễn cưỡng có thể coi là nghe được một ít tiếng chuông, tiếng chuông chặt chẽ, hơn nữa càng đi ra phía ngoài càng nghe được rõ ràng hơn.
85 Ba người đi vào “Tụ sự đường”, người đầu tiên bước tới nghênh đón y là Tiểu Hà Tử.
“Chủ tử……” Tiểu Hà Tử vừa rồi đối mặt giáo chúng còn có thể giữ vẻ mặt bình tĩnh, lúc đối mặt chủ tử nhà mình thì cũng là biểu lộ nóng lòng chân tình, hắn không sợ cái gì khác, chỉ sợ chủ tử bị thương.
86 “Nguy hại cho bổn tọa?” Lục Đỉnh Nguyên híp mắt, chờ câu trả lời của Lục thúc.
“Giáo chủ có dám cởi bỏ y phục cho mọi người xem để minh bạch không?” Biện pháp vốn dĩ đã chuẩn bị chu đáo hiển nhiên không thực hiện được, muốn bức lui Hàn Lượng chỉ còn cách hạ độc chiêu.
87 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A? Hàn công tử đó còn hiểu y a?”
“Nhìn không ra được a?”
“Không phải chỉ là một tiểu quan bình thường sao?”
“Cái gì mà thị tẩm với tiểu quan? Hắn nhìn có chỗ nào giống tiểu quan?”
“Giáo chủ lại lôi kéo đem về một người hữu dụng a?”
“Người giáo chủ nhặt về sao có thể là phế vật?”
“Ngay cả từ hộ pháp cũng giống nhau, đều là do đích thân giáo chủ nhặt trở về.
88 “Nguyên lai, các vị trưởng lão đây hôm nay đúng là hướng về phía cung chủ vị này mà đến?” Lục Đỉnh Nguyên ý tại ngôn ngoại ám chỉ ba vị trưởng lão buộc hắn thoái vị để chuộc lại cái sai.
89 Lục Đỉnh Nguyên không nghĩ tới sự tình lại đột nhiên biến thành như vậy, ba vị trưởng lão tỏ rõ rằng rất có thể dùng võ lực bức bách, cho dù công phu của bản thân có cao tới đâu, đối phó với ba vị trưởng lão vẫn vô cùng khó khăn, giáo chúng lại chịu mê hoặc, tứ đại hộ pháp sợ là cũng không thể trấn an nổi chứ đừng nói đến chiếu cố y.
90 Chờ Hàn Lượng cùng Lục Đỉnh Nguyên song song đi rồi, Phi Ảnh mới đứng dậy. Tiểu Hà Tử vẫn bị dọa đến không hồi thần được, phải để Hạ Thiên từ trên mặt đất túm lên.
91
Hạ Thiên cùng Tiểu Hà Tử trao đổi ánh mắt, trong lòng nhày mắt hiện lên ý tưởng tương đồng. Về sau trăm ngàn lần chớ chọc Phi Ảnh! Không thể nhìn ra Phi Ảnh ngày thường trầm mặc ít lời, mấy câu kia vừa nói ra, không chỉ bất động thanh sắc làm cho người ta sợ hãi, cư nhiên còn có công hiệu tẩy não, chậc chậc, thật sự là chân nhân bất lộ tướng a!
Có Đông Ly mở đầu, ba hộ pháp kia cũng sắp xếp mọi người về vị trí của mình, lại tiễn bước Lục thúc, một lần nữa an bài nhân thủ đưa ba vị trưởng lão hồi hương, đối với những người trong lòng còn nghi ngờ, đương nhiên là một phen giải thích rõ ràng, đối với những kẻ áy náy không thôi thì dĩ nhiên không thể thiếu vài câu trấn an, tóm lại, cho đến khi đem hết thảy mọi chuyện đều an bài thỏa đáng thì trời đã sáng choang.
92 “Ngươi……” Hàn Lượng còn muốn nói thêm gì đó, nhưng đột nhiên cảm giác được có một cỗ kình lực từ nơi tay Lục Đỉnh Nguyên tiếp xúc với hắn hướng vào cơ thể, lại nhìn Lục Đỉnh Nguyên sắc mặt trầm ngưng, đột nhiên nghĩ tới tư thế hai người lúc này cực kỳ giống trong phim võ hiệp mà ở hiện đại mình từng xem qua.
93 “Ngươi cảm giác thế nào?” Hàn Lượng kỳ quái nhìn bàn tay mình, nếu hắn nhớ không lầm, Lục Đỉnh Nguyên là thể chất thụ ngược, có khả năng chịu đau rất tốt, thế nhưng mình chỉ đụng một cái y liền kêu đau, không thể không làm cho Hàn Lượng cảm thấy kỳ quái.
94
“Vậy, Can Chi quả này có kỳ hiệu gì?
“Can Chi quả nhất đế song chu, nhất thư nhất hùng, nghe nói nữ tử ăn có thể trăm năm không già đi, người mắc bệnh nặng ăn vào có thể khỏi hẳn, người luyện võ ăn sẽ gia tăng công lực tương đương một giáp.
95
Chờ tới lúc Tiểu Hà Tử phát tiết xong, Lục Đỉnh Nguyên giọng trầm như nước đá mà quát: “Được rồi, tốt xấu gì ngươi cũng là một hộ pháp, bộ dáng này còn ra thể thống gì nữa?”
“Vâng, nhưng mà chủ tử…… Oa!” Tiểu Hà Tử nói cũng chưa nói xong,“Oa” một tiếng, khóc càng hung hăng hơn.
96
“Chủ tử……” Tiểu Hà Tử lại bắt đầu rưng rưng nước mắt.
“Tốt lắm, chẳng lẽ ngươi không đủ tự tin để đảm bảo trong vòng ba tháng giúp ta khôi phục trên ba thành công lực?” Lục Đỉnh Nguyên lại bắt đầu giao việc.
97 Khi lần đầu tiên Hàn Lượng đến Tụ Sự Đường tham gia nghị sự, trừ Đông Ly, những vị hộ pháp khác đều không bất ngờ. Lúc Đông Ly nghe nói Lục Đỉnh Nguyên vị Hàn Lượng mà làm ra động tĩnh lớn như vậy, không khỏi có chút bất mãn, nhưng thấy những người khác cứ như không có chuyện gì xảy ra cũng không tốt chen vào chuyện gian tình giữa hai nam nhân, cũng liền quy củ làm việc của mình.
98
“Đây là cái gì?” Nhìn chuỗi hạt châu trong tay, Lục Đỉnh Nguyên không khỏi đặt câu hỏi.
Hàn Lượng cười, loại đồ vật này ở tiệm đạo cụ hiện đại rất là thông thường, đơn giản là một *** toy với một chuỗi hạt sắp xếp từ lớn đến nhỏ để huấn luyện sức dãn của cơ giang mà thôi.
99 Thời gian luôn trôi rất nhanh, hơn nữa càng là trước mặt người ở trong bận rộn cùng ngọt ngào. Cho nên khi Hàn Lượng mới tính làm thêm một món đồ chơi khác giúp Lục Đỉnh Nguyên giải buồn, lại phát hiện thời gian đã trôi qua ba tháng.
100 Hàn Lượng vẫn luôn biết Phi Ảnh ở chỗ nào, cho nên sao có thể không để ý đến người dù không có được tình yêu vẫn trung thành và tận tâm kia. Làm cho hắn không nghĩ tới là, Lục Đỉnh Nguyên đã muốn khôi phục ba phần công lực, lại vẫn yếu ớt như thế.