21
Edit: Jun
Bóng đêm dần dần lan tràn.
Chu Cảnh vừa mới ốm dậy chưa được nhanh nhẹn lắm, sắc thuốc uống xong liền chuẩn bị nghỉ ngơi.
22
Edit: Jun
Tờ báo bị trở thành đệm lót đã cũ không thành hình dáng nhưng cái tiêu đề to đùng trên đầu dùng mực đen lại viết___
"Tổng tài Ân Hướng Bắc của Tập đoàn Ân thị mất tích ba mươi ba ngày, nguyên nhân không rõ.
23
Edit: Jun
Như là dây gai tùy ý sinh trưởng trong vũng bùn đen đuốc, dây gai tua tủa, ở trong thế giới nội tâm không thấy được ánh sáng mặt trời, quấy đảo đến mức huyết nhục mơ hồ.
24
Edit: Jun
Không khí trong nháy mắt ngưng lại.
Tay Chu Cảnh run rẩy, biểu tình bình tĩnh từ trước đến nay rốt cuộc cũng xuất hiện gợn sóng.
25
Edit: Jun
Mang theo thanh âm khóc nức nở nghèn nghẹn, phát ra tiếng rên rỉ rầu rĩ.
Hướng Nam nức nở, đứa trẻ vừa bất lực lại vừa ủy khuất.
26
Edit: Jun
Lại nói đến Lưu Khánh con trai của thôn trưởng, đúng là cái tuổi nghé con mới sinh không sợ cọp.
Cha gã đích xác là một nhân vật, tuy rằng chỉ là một trưởng thôn, nhưng thủ đoạn lợi hại, cùng bọn quan chức trong huyện xưng huynh gọi đệ.
27
Edit: Jun
Chu Cảnh tiến lên phía trước một bước, ánh mắt kiên định nhìn về phía người lãnh đạo kia: "Hướng Nam sẽ không nói dối, việc này chắc chắn có hiểu lầm gì trong đó, liền tính cả việc các anh tìm thấy được xác chim, cũng không thể chứng minh đây là do Hướng Nam động tay.
28
Edit: Jun
Ân Hướng Bắc mất tích hơn một tháng.
Hơn một tháng này, Văn Tín mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng, sợ ngày nào đó nhận được tin Ân Hướng Bắc gặp phải bất trắc gì.
29
Edit: Jun
Trái tim đang đập tức thì ngừng lại trong một giây đồng hồ.
Hướng Nam che ngực lại, há to miệng, nhưng lại chẳng thể hô hấp thêm một chút dưỡng khí nào.
30
Edit: Jun
Ân Hướng Bắc lại một lần nữa biến mất.
Khác với lần trước, lần này y cư nhiên biến mất ngay dưới mí mắt Chu Nghi.
Hắn chỉ là đi ra ngoài hỏi thăm một chút, ấy vậy mà Ân Hướng Bắc đã mở cửa sổ nhảy ra ngoài, sau đó liền không biết phương hướng.
31
Edit: Jun
Cùng những ngày trước kia giống nhau, đêm, đúng hẹn lại buông xuống.
Chu Cảnh nằm trên giường nghỉ ngơi, Tô Ngôn cũng không có ăn cơm, nguyên bản cứ tới giờ cơm chiều là ký túc xá lại náo nhiệt cực kỳ, cư nhiên giờ lại phá lệ trống vắng.
32
Edit: Jun
Đây là lần thứ hai Chu Cảnh nói ra hai chữ không thích này. Lần đầu tiên nghe, Hướng Nam đau đớn từ da đến tận xương cốt, căn bản không muốn tin tưởng; lần thứ hai nghe, y cho rằng mình có thể đã quen rồi, nhưng đau đớn kia càng ngày càng nghiêm trọng, làm y thiếu chút nữa không thể thở nổi.
33
Edit: Jun
Chu Cảnh nhớ tới cảnh tượng hơn một tháng trước.
Ân Hướng Bắc nằm ngã trong vũng máu, mất đi ý thức, thậm chí sắp mất đi hơi thở.
34
Edit: Jun
"Hóa ra là như vậy, khó trách tôi cảm thấy việc cứ không muốn rời xa thầy Chu của Hướng Nam nó không giống với tình cảm anh em bạn bè bình thường lắm.
35
Edit: Jun
Hướng Nam không phải là lần đầu tiên có loại trải nghiệm này. Từ trước, khi y vô tình nhìn trộm Chu Cảnh tắm, cơ thể thành thục đến không thể thành thục hơn, đã nhanh hơn não một bước xảy ra phản ứng.
36
Edit: Jun
Hướng Nam ngoan ngoãn nằm ở trên giường, nơi nào cũng đều không có đi.
Nhưng y trơ mắt nhìn thầy Chu mở mắt ra, lại trơ mắt nhìn thầy Chu ngồi ngay ngắn, hơi hơi hé miệng, lại chỉ làm ra khẩu hình ba chữ "Thầy Chu"*
*gốc tiếng Trung là Chu lão sư-周老师, tui để thầy Chu cho nó thuần Việt ý mà:v
Y đã vô pháp mở miệng nói chuyện.
37
Edit: Jun
Đoàn người vội vàng đến cũng vội vàng đi, từ đầu đến cuối thời gian chiếc phi cơ chạm đất không vượt quá hai phút.
Chu Cảnh được an bài cùng với Hướng Nam trên một chiếc trực thăng, cho nên Hướng Nam cảm xúc vẫn rất ổn định, giờ bay về thành phố N tiến hành hội chẩn trước để bệnh tình không có bị chuyển biến xấu thêm một bước nào.
38
Edit: Jun
Chu Cảnh đi ra khỏi phòng họp, cũng không có quay lại phòng bệnh.
Anh lập tức đi ra đại sảnh bệnh viện, cứ như vậy đi hơn hai cây số mới dừng lại.
39
Edit: Jun
Hai ngày trước khi Hướng Nam phẫu thuật, Chu Cảnh cơ hồ một tấc cũng không rời.
Đối với sự tồn tại của anh, bất kể là Văn Tín hay bảo tiêu Ân Lục Hợp phái tới cũng không thấy ý kiến dị nghị gì cả.
40
Edit: Jun
Khi được đẩy ra từ phòng mổ, Hướng Nam vẫn hôn mê.
Theo cách nói của bác sĩ mổ chính thì, ca mổ lần này là trường hợp thành công nhất từ trước giờ, chỉ cần thuốc mê hết hiệu lực, bệnh nhân có thể tỉnh lại.