1 Doãn Lạc cáu kỉnh cúp điện thoại.
Năm phút trước, cậu vừa mới nổi cáu với một bác sĩ Alpha. Bác sĩ Alpha nọ lúc bình thường là một người rất uy nghiêm, vậy mà lại bị cậu mắng đến mức không dám cãi lại.
2 Hôm sau, Doãn Lạc ra ngoài.
Doãn Thế An nhìn Đan Thanh đứng ở cửa dõi theo bóng dáng của con trai mà không khỏi mỉm cười. Rõ là rất để ý nhưng cứ cố giả vờ như không sao cả, thật sự là đáng yêu quá chừng.
3 Lần đầu bắt chuyện của Doãn Lạc không thành công, thế là đành uể oải về nhà.
Đan Thanh đã đợi ở nhà từ lâu, thấy con trai mình trở về với cái vẻ không có chút tinh thần nào thì ông đã biết là thất bại mất rồi.
4 Con trai không ăn cơm tối, tự giam mình ở trong phòng.
Đan Thanh sốt ruột đứng trước cửa phòng, quả thật là không biết nên làm thế nào mới phải.
Doãn Thế An mới vừa tan làm về nhà, thấy bàn ăn đầy ắp thức ăn mà không có một ai bèn đi lên tầng, hỏi Đan Thanh đang đứng trước cửa phòng con trai, “Sao vậy?”
“Em không biết nữa, vừa về đã vậy rồi.
5 Sau ngày hôm đó, Lâm Hiên không còn cố ý quan tâm đến cậu Omega nọ, cũng không nhận được bất kỳ nội dung xin giúp đỡ về tin tức liên quan đến việc “Quấy rầy Omega” nào nữa.
6 Tiếc là Doãn Lạc không có cơ hội gặp lại Lâm Hiên nữa.
Mối quan hệ giữa hai người vẫn vừa hờ hững vừa khách sáo, kể cả những khi cả hai bất đắc dĩ phải làm việc cùng nhau thì Lâm Hiên vẫn luôn giữ một khoảng cách thích hợp.
7 Từ đó về sau, đã gần nửa tháng nay Doãn Lạc không trông thấy Lâm Hiên nữa. Ban đầu cậu còn tưởng Lâm Hiên bận việc, bận đến mức không có thời gian để đến nơi đây.
8 Lâm Hiên chưa từng nghe Doãn Lạc nói năng một cách yếu thế đến vậy, cứ như một loài động vật bé nhỏ bị ép vào tuyệt cảnh, vừa yếu ớt vừa bất lực, chỉ có thể phát ra tiếng tru tréo lúc sắp chết.
9 Lâm Hiên đi theo Doãn Thế An đến văn phòng của ông.
Anh cứ tưởng mình sẽ bị đánh một trận sấp mặt, kết quả là ông không hề làm gì cả, còn khách sáo bảo thư ký đưa trà đến.
10 Mấy ngày nay Lâm Hiên thất thần quá thể trong bệnh viện, mà những cái nhìn từ người khác đối với anh cũng thêm chút ý nghiền ngẫm hơn.
Mọi người đã biết Doãn Lạc đến kỳ phát tình, đây là một chuyện không có gì đáng ngạc nhiên đối với một Omega, với cả họ cũng biết Doãn Lạc đang theo đuổi Lâm Hiên, dù gì những chuyện cậu làm đều rõ rành rành ra đó.
11 Doãn Lạc không đợi được đến hôm khác. Cậu về phòng, cầm mũ, khoác áo vào rồi lập tức đuổi theo.
Cho dù Đan Thanh có lo lắng gọi cậu ở phía sau cũng không có tác dụng gì cả.
12 Lâm Hiên nhìn chằm chặp Doãn Lạc một lúc, nếu suy nghĩ vì cơ thể cậu thì anh nên từ chối mới đúng. Nhưng lời như vậy anh đã từng nói quá nhiều lần, anh thật sự không thể thốt ra lần nữa ngay sau khi vừa tỏ tình xong.
13 Doãn Lạc mang theo dấu răng, cảm thấy thỏa mãn nhào vào giường Lâm Hiên.
Lâm Hiên chẳng đoán trước được rằng mình sẽ đưa người ấy về nhà, không kịp sửa sang lại phòng khách, vậy là hai người đành phải tạm thời chen chúc ngủ với nhau.
14 Doãn Lạc không biết đã xảy ra chuyện gì cả. Sáng nay khi cậu trở về từ nhà Lâm Hiên, Đan Thanh còn bất mãn với chuyện này; vậy mà đến giờ cơm tối, Doãn Thế An đã bảo cậu dọn đến nhà Lâm Hiên để sống chung luôn rồi.
15 Kể từ lần trước đang mơn trớn nhau thì bị cắt ngang giữa chừng, Doãn Lạc đã không còn sốt ruột nữa.
Cậu hiểu rằng loại chuyện này phải đợi thời cơ.
16 Khi Doãn Lạc tỉnh giấc thì phát hiện mình đang nằm trong ổ chăn, người không một mảnh vải, còn Lâm Hiên thì đang ôm lấy mình từ phía sau, lồng ngực ấm áp dán vào tấm lưng trần trụi.
17 “Em vẫn ổn chứ?”
Không biết đã qua bao lâu, Doãn Lạc mới hoàn hồn từ trong nỗi hoảng hốt, chỉ thấy cổ ngưa ngứa, là Lâm Hiên đang hôn lên tuyến thể của cậu, mang ý trấn an.
18 Doãn Lạc quên khuấy mất lời dặn dò của Lâm Hiên, vẫn ra ngoài dạo chơi.
Hôm qua khi cậu đi dạo ở khu thương mại thì ưng ý một cái cà vạt, lúc đó cậu hãy còn chần chờ xem có mua cho Lâm Hiên hay không, bởi vì cậu chỉ định ra ngoài ăn một bữa cơm mà thôi, trên người không mang theo thẻ hay tiền dư gì cả, định bụng về lấy tiền rồi mua sau, nhưng trên đường về lại bị chuyện khác kéo dài mãi, sau đó cũng quên bẵng đi mất.
19 Lâm Hiên xả nước ấm vào bồn tắm. Trước khi nước đầy, anh gọi điện thoại nội bộ bảo phục vụ đưa cơm lên, rồi gọi một cuộc để xin lỗi về chuyện công việc.
20 Áo choàng tắm đã bẩn, giường cũng ướt sũng.
Doãn Lạc quấn chăn ngồi trên ghế, nhìn Lâm Hiên mặc bộ đồ cũ đang trải ga giường mới ra, bèn ngượng ngùng hỏi: “Quần áo đâu rồi anh?”
“Vẫn chưa đưa đến.