121 Năm thở dài:
- Ừ, tao hiểu, tao cũng không làm khó mày nữa. Tao cúp máy đây.
Cuộc gọi kết thúc, Việt nhìn tập hồ sơ trong tay mà nhếch mép cười khẩy: “Hoạ vô đơn chí, ha ha, Tuấn à, tao muốn xem thử mày sẽ vượt qua kiếp nạn này như thế.
122 Ông Phương đáp lại với giọng rất ngạc nhiên:
- Sao cậu biết trong số những người chúng tôi bắt có kẻ tên là Năm?
Quả nhiên sòng bạc tối qua là vụ ông Phương đi bắt, và tên Năm đã bị bắt rồi.
123 Hai người tìm kiếm khắp nhà, đáng tiếc tên hung thủ rất cao tay và gian xảo, hoàn toàn không để lại dấu vết nào; qua hai vụ của mụ Tuyết và tên Thiên, Việt cũng không cảm thấy ngạc nhiên về điều này.
124 Một tiếng hét đau đớn cùng cực vang lên, Việt ngồi gập người, chống tay trên mặt đất, miệng thở hồng hộc một cách khó nhọc, cả người anh lúc này đỏ như máu, mãi anh mới thốt lên được một câu:
- Chết tiệt, suýt nữa thì bỏ mạng rồi.
125 Dù bản thân có rất nhiều điều muốn nói với Ngọc và Quỳnh nhưng trong hoàn cảnh thế này, Việt thật sự không biết phải mở lời như thế nào, chỉ đành nhanh chóng bỏ đi.
126 “Sao bọn cớm lại đến đây chứ? Chẳng lẽ mấy thằng khốn kia đã khai ra mình?” Tuấn nghe xong thì mặt mày xanh như tàu lá chuối, nét kinh hoàng không thể che giấu được nữa.
127 Trên đường về phòng trọ, Việt bấm số điện thoại của Dũng để gọi cho hắn:
- Alo, tao gọi để báo mày chuẩn bị đồ đi, tối mai sẽ ra tay với băng đảng của tên Tuấn.
128 Việt đến bệnh viện rồi thì dùng khinh công leo tường vào phòng của ông Tâm qua đường cửa sổ chứ không đi chính diện. Vừa vào phòng thì anh bắt gặp ngay một kẻ bịt mặt đang chuẩn bị làm hại ông Tâm.
129 Thời gian mà lão già chữa thương cho gã bịt mặt diễn ra khá ngắn, không bao lâu sau khi máu ngừng chảy thì hắn ta kia cũng từ từ tỉnh lại. Lão già rất tò mò về nguyên nhân gã bịt mặt bị thương nên hỏi hắn:
- Ranh con, tối nay mày đã đánh nhau với ai mà bị thương đến mức như vậy hả?
Gã kia cứ ngồi yên trên nền nhà mà đáp:
- Một tên kẻ thù của tôi.
130 Ngoại trừ ông Tâm thì mọi người trong phòng bệnh nghe xong thì đều ồ lên đầy kinh ngạc. Sợ mọi người chưa hiểu hết lời của mình, Việt bổ sung thêm:
- Đình Hiếu là kẻ đã tấn công chú Tâm tối qua, và cũng chính là hung thủ đã khiến chú ấy phải hôn mê trước đây.
131 Chuyến bay AA1 đáp xuống sân bay quốc tế của thành phố D, tiếp đó một người đàn ông khoảng chừng năm mươi tuổi từ trong máy bay đi ra, phía sau ông ta có bảy tám người mặc đồ đen và đeo kính đen đi theo phía sau.
132 Ngày hôm sau, Việt đeo mặt nạ da lên và đi làm một việc. Công việc này Việt muốn làm với danh tính là “Lâm” nên mới dịch dung như vậy. Trước cổng của một công ty một người đàn ông và chiếc xe hơi màu đỏ của hãng nào đấy.
133 Việt nhấp một ngụm nước rồi nói tiếp:
- Tên Hiếu dùng một cô gái vờ làm người yêu của tên Vinh, còn tên Thiên thì tham gia vờ là kẻ thứ ba phá đám. Dựa trên chi tiết này, bọn chúng tạo cho tên Vinh một lớp vỏ bọc là mâu thuẫn giả tạo giữa tên Vinh và hai kẻ bọn chúng hòng đánh lừa cháu, làm cháu tin tưởng tên Vinh.
134 Việt đi ra phía trước mặt Ngọc và Quỳnh, chắn tầm nhìn của đám người áo đen kia khỏi hai cô gái, sau đó nói nhỏ với họ:
- Hai em mau lùi ra xa đi, bọn chúng rất ghê gớm, anh sợ sẽ không bảo vệ nổi hai em đâu.
135 Việt ngồi vận công trị thương khá lâu, mãi đến tận tối thì nội thương mới tạm ổn một chút. Nội thương từ trận chiến với Đình Hiếu mới hơi tốt một chút thì lại phải chịu thêm nội thương mới, thân thể anh yếu đến không ngờ, xem chừng một tuần sau mới có thể sử dụng lại võ công.
136 Giữa đêm khuya thanh vắng, Việt biết kẻ địch mang theo ống giảm thanh nên tiếng súng vang lên rất nhỏ, hoàn toàn nhờ giác quan thứ sáu nhạy bén hơn người mới giúp được Việt thoát chết trong gang tấc.
137 Việt gật gù tỏ vẻ đã hiểu:
- Ra vậy, thế cô đoán được tên sát thủ tối nay thuộc cấp nào không?
Thương đáp:
- Chưa biết, tôi cần phải điều tra thêm.
138 Việt biến chiểu tài tình, tả trảo xoay nửa vòng khóa chặt cổ tay cầm dao của hắn, đồng thời hữu quyền đấm mạnh hông hắn ta.
Tên kia chợt nhả lực tay, con dao bay vèo tới trước mặt Việt.
139 Song quyền đè lên nhau, uy lực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Bản thân gã từng luyện qua vô số loại võ thuật, Đông Tây đủ cả, đặc biệt là những môn bắt nguồn từ nước X nên gã ta chẳng lạ gì mấy môn nội công nữa chứ.
140 Hai người vừa đi xuống núi vừa nói chuyện. Đại Nam đã không thể nén nổi cơn tò mò nữa, bèn hỏi:
- Anh Việt này, em muốn hỏi anh một vấn đề, anh làm gì mà bị sát thủ đuổi giết vậy? Đã xảy ra lâu chưa ạ?
Việt nhún vai trả lời:
- Cũng không có gì to tát cả, hơn nửa năm trước, khi anh đang đi tìm việc làm thêm, đã vô tình đắc tội một số người, ngờ đâu những người đó tàn nhẫn như vậy, thuê cả sát thủ đến giết anh.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 5