81 Nói trắng ra, thật ra chồng cô dùng năm nghìn tệ mua về một người vợ. Nếu dùng tiền mua, hiển nhiên Lưu Tú Nga không có địa vị gì trong nhà.
82 Tào Quân là một thư ký đủ tư cách, nếu ông chủ và “bà chủ”đã… đúng vậy, tuy rằng Lâm Hồng Phi cùng Đông Phương Tiểu Linh hoàn toàn không có gì, nhưng một lãnh đạo công ty và một người phụ trách tài vụ, cũng phù hợp với thân phận ông chủ và “bà chủ”.
83 -Cái gì?Lưu Tú Nga nhất thời ngẩn người “Giúp việc?”. Mình là một cô gái nông thôn, Lưu Tú Nga vẫn luôn hài lòng với cuộc sống trong thành phố. Mấy năm nay cuộc sống gian khổ càng khiến cho Lưu Tú Nga biết mình không có bằng cấp gì nên không có tư cách kén cá chọn canh.
84 -80 tệ?Lâm Hồng Phi nhíu mày, mời bảo mẫu, lương 80 tệ? Người này tốt vậy sao?Trong mắt Lâm Hồng Phi từ trước đến này tiền nào đồ đó, giúp việc cũng có cấp bậc.
85 -Như vậy à, Phạm Văn Viễn…Ông ta quản lý việc phân phối nhà ở cho xưởng chúng ta có đúng không?Lâm Hồng Phi cau mày, ai cũng có thể nhìn ra là hắn đang mất hứng.
86 Đối với việc Lưu Tú Nga sắp chuyển đến nhà Lâm Hồng Phi ở, Đông Phương Tiểu Linh vốn vẫn có chút không thoải mái, nhưng có một lý do như vậy, chút xíu khó chịu kia cũng biến mất.
87 - Mẹ, về sau chúng ta sẽ ở nơi này hay sao?Nhìn thấy Lưu Tú Nga đẩy cửa tiến vào, con gái của Lưu Tú Nga trước đó vẫn thẹn thùng trốn trong phòng, vẻ mặt chờ đợi thật cẩn thận mà hướng Lưu Tú Nga hỏi.
88 - Không dùng nhiều như vậy đâu. Lưu Tú Nga đời này cũng chưa thấy qua nhiều tiền như vậy, nhất thời liền luống cuống, đối với một người dùng sinh hoạt phí 50 tệ mỗi tháng như Lưu Tú Nga mà nói, sinh hoạt phí 850 tệ là xa xỉ không thể nào tưởng tượng được: nhiều tiền như vậy, tiêu như thế nào cho xong đây.
89 - Có tin tức nhanh như vậy sao?Đông Phương Tiểu Linh rất kinh ngạc. - Ừ, An Nhạc Nhạc có một người anh em làm ở CCTV, có thể giúp đỡ nói một lời. Nói lên điều này, Lâm Hồng Phi trong lòng rất đắc ý, ha, anh em của bạn bè làm việc vẫn là đáng tin cậy rồi, chuyện tìm CCTV lớn như vậy, An Nhạc Nhạc người này nhanh như vậy liền nhờ được anh em làm tốt rồi.