41 8. 5
Một lát sau, Thục phi đỡ Từ Uyển Thanh dậy, chậm rãi nói: “Hôm nay muội hãy về trước đi, chuyện này không ai được nhắc tới nữa, hãy để nó qua như một cơn gió thoảng, muội yên tâm, tỷ tỷ sẽ trả hận cho muội!”
***
Sáng sớm hôm sau, Thái phu nhân, Vu Thu Nguyệt, Cận Yên Nhiên cùng Vương thị, Triệu di thái đến Thu Đường viện thăm Tưởng Nhược Nam.
42 Sau khi Cảnh Tuyên Đế đưa Thục phi rời đi, Hoàng hậu và chúng phi tần cũng lục tục đi theo.
Thái hậu đứng dậy hỏi Tưởng Nhược Nam: “Nhược Lan, con có muốn tới đó xem thế nào không?”
Tưởng Nhược Nam lắc đầu: “Không ạ, con đưa Thái hậu về Từ Ninh cung.
43 Sau khi Cảnh Tuyên Đế đưa Thục phi rời đi, Hoàng hậu và chúng phi tần cũng lục tục đi theo.
Thái hậu đứng dậy hỏi Tưởng Nhược Nam: “Nhược Lan, con có muốn tới đó xem thế nào không?”
Tưởng Nhược Nam lắc đầu: “Không ạ, con đưa Thái hậu về Từ Ninh cung.
44 Cận Thiệu Khang nhìn bộ dạng luống cuống lẩn tránh của nàng, trên khuôn mặt lạnh lùng trầm lắng của hắn bỗng hiện lên ý cười.
Hắn ném chiếc áo ngoài đang cầm trong tay lên giường, sau đó bước về phía sau tấm bình phong.
45 Về phần Cận Thiệu Khang, hắn không hề cảm thấy sự khác lạ ấy, đang chuẩn bị đi vào cơ thể nàng, đột nhiên hắn thấy nàng thu chân vào.
Hắn tưởng nàng sợ, vừa giơ tay tách chân nàng ra, vừa thì thầm vào tai nàng: “Nhược Lan, đừng sợ, ta sẽ cẩn thận…” Bàn tay dịu dàng của hắn, giọng nói khản đặc của hắn, giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng khuấy đảo trái tim nàng, bản năng vừa bị lý trí đè bẹp giờ lai rục rịch ào lên.
46 Khi đến nơi liền thấy Cận Thiệu Khang đứng dưới gốc liễu bên hồ ngẩn ngơ nhìn xuống mặt nước, bộ y phục màu trắng như phát sáng dưới ánh trăng, toàn thân hắn toát lên vẻ thần tiên thoát tục.
47 Ánh Tuyết giật thót mình, tay đỡ ngực bước giật lùi lại phía sau, khi nhìn rõ là Hồng Hạnh rồi bèn chau mày đáp: “Hồng Hạnh, tỷ đang hét gì thế? Sợ chết đi được!”
Hồng Hạnh thấy Ánh Tuyết dù chau mày vẫn rất xinh đẹp, càng thêm giận, giơ tay tát thẳng vào mặt Ánh Tuyết.
48 Cô ta xông tới trước mặt đồng tử, túm lấy vai nó mà lắc: “Đến nhìn cho rõ đi, rốt cuộc là ai, có phải có người bảo đệ nói thế không?”
Đồng tử bị Ánh Tuyết lắc liền sợ hãi, “Oà” một tiếng bật khóc nức nở.
49 Ai ngờ sau khi đến Khôn Ninh cung, một người con gái trẻ trung, mái tóc dài đen óng mượt, làn da mịn màng mát căng, đôi mắt long lanh sáng sóng sánh tình bước ra nghênh đón.
50 Tưởng Nhược Nam tâm phiền ý loạn, suốt dọc đường đi cứ cúi đầu suy nghĩ mông lung, căn bản không chú ý tới bóng dáng Từ quý phi và muội muội của cô ta – Từ Uyển Thanh ở cách đó không xa.
51 Tiếng nến nổ bép một tiếng, đột nhiên ngọn lửa bùng sáng, khiến đôi mắt thâm trầm của hắn bỗng sáng như sao.
Bàn tay to ấm áp của hắn đặt lên tay nàng, nắm rất chặt, để lộ ý cố chấp.
52 Tưởng Nhược Nam nghe vậy thì thu dọn bàn cờ, giờ thì không cần phải đi lại nước cờ nào nữa! Cận Thiệu Khang nhìn động tác của nàng mới nhớ ra ván cờ đó còn chưa chơi xong.
53 Sau khi Vu Thu Nguyệt đi rồi, Hồng Hạnh mới từ từ đứng dậy, cô ta ngẩn ngơ nhìn về phía trước, đầu óc hỗn loạn, hai suy nghĩ đang tranh đấu kịch liệt trong đầu.
54 Cận Yên Nhiên rất hào hứng, vừa nhìn thấy Tưởng Nhược Nam đã gọi nàng tới ngồi bên cạnh mình, còn Cận Thiệu Khang ngồi xuống vị trí đối diện họ.
Cận Yên Nhiên nhìn nàng một lượt, cười nói: “Tẩu tẩu trang điểm thế này…” Nói rồi quay sang hỏi Cận Thiệu Khang: “Ca ca, huynh nói xem hôm nay tẩu tẩu có xinh không?”
Cận Thiệu Khang nhìn Tưởng Nhược Nam, mỉm cười, lúm đồng tiền bên phải lại thấp thoáng xuất hiện: “Hôm nay thì rất xinh đẹp.
55 Lưu Tử Đồng nắm chặt tay mẫu thân.
Tưởng Nhược Nam liếc nhìn vẻ mặt bình thản của Hoàng hậu, cũng không nắm rõ được tâm ý của người, thầm nghĩ, Lưu phu nhân vì mình nên mới nói ra những lời đó, ngộ nhỡ Hoàng hậu trách tội Lưu phu nhân, thì dù thế nào nàng cũng sẽ đứng ra xin cho bà.
56 Các cô nương đều tiếp đề rất hay, khiến những tiếng khen ngợi vang lên không ngớt, một vài mệnh phụ phi tần cũng đã lên tiếng tán dương trêu chọc vài câu, khiến không khí trong đình vô cùng náo nhiệt.
57 Các cô nương đều tiếp đề rất hay, khiến những tiếng khen ngợi vang lên không ngớt, một vài mệnh phụ phi tần cũng đã lên tiếng tán dương trêu chọc vài câu, khiến không khí trong đình vô cùng náo nhiệt.
58 Bên ngoài đình, một vài quan văn vô cùng kích động, suýt nữa không kìm được mà cất tiếng khen ngợi. Cảnh Tuyên Đế đã kịp thời đưa tay lên ngăn lại, ra hiệu bảo họ im lặng, đám thần tử run rẩy, tâm trạng kích động ấy dần lắng xuống.
59 Cũng may đúng lúc ấy, Cận Yên Nhiên bỗng lên tiếng: “Đúng rồi, cả chiều nay không nhìn thấy cô đâu, cô không tới Ngự hoa viên ư?”
Tưởng Sính Đình đáp: “Mẹ tôi hơi đau đầu nên buổi chiều muốn nghỉ ngơi, tôi phải ở bên cạnh bà.
60 Cũng may đúng lúc ấy, Cận Yên Nhiên bỗng lên tiếng: “Đúng rồi, cả chiều nay không nhìn thấy cô đâu, cô không tới Ngự hoa viên ư?”
Tưởng Sính Đình đáp: “Mẹ tôi hơi đau đầu nên buổi chiều muốn nghỉ ngơi, tôi phải ở bên cạnh bà.