81 Vân Tư Vũ mặc dù đứng có chút xa, thế nhưng vẫn nghe thấy lời Lục Nhã Âm nói.
Mang thai? Ánh mặt Vân Tư Vũ chợt lóe lên, yên lặng mà nhìn bụng của mình một chút, bánh bao nhỏ vẫn phải chơi rất vui vẻ!
Vì vậy, trong đầu Nhàn vương quân đại nhân trong nháy mắt chứa đầy hình ảnh bánh bao nhỏ trắng nõn nà, các loại câu nhân, các loại yêu nghiệt.
82 Cũng may vừa vặn lúc này người ám bộ chạy tới, bằng không hai người thất thần này, cần phải bị chém chết không thể ngờ.
Duẫn Thiểu Thiên vọt tới bên cạnh vách núi nhìn xuống, ngoại trừ Vân Dật bị treo ngược ở nơi đó người nào cũng không có, lập tức sắc mặt hết sức khó coi, lập tức để người ám bộ đi tìm đường tắt có thể xuống tới bên dưới vách núi.
83 Tiểu hồ ly và bạc băng đang ở bên cạnh Vân Tư Vũ, cũng không có tiêu tan theo gió như những hoa cỏ kia, thế nhưng chúng nó lại không có thích ý giống như bình thường, mà nhìn qua có chút nôn nóng.
84 Chờ Vân Dật tiều tụy mất mát trở lại phủ Chiến thiên tướng quân, phát hiện hắn mới rời khỏi mấy ngày, tình huống trong phủ đã có biến hóa rất lớn.
Tổng quát mà nói, thế lực hậu viện dường như vẫn là như vậy, hắn vẫn là Chính quân, Vân Thiển vẫn là Trắc quân lớn lối, hai vị Thị quân vẫn kết minh, một bên bị Vân Thiển ức hiếp, một bên nghĩ đến ức hiếp hắn chiếm vị trí Chính quân này, lại thất sủng như quả hồng mềm.
85 Người đến nhìn thân hình là nữ tử, không có chút nào bởi vì đến chậm mà áy náy bất an, chỉ là lạnh lùng nói: “Gọi ta đến cũng là bởi vì việc này?”
Giọng nói kia, giống như Hoàng Ngọc Quỳnh mất tích chính là chuyện nhỏ bé không đáng kể, làm cho người cảm thấy Hoàng Kỳ Anh nếu như thật sự chỉ là bởi vì chuyện này gọi ả đến, đó thuần túy chính là đang làm trễ nãi thời gian của ả.
86 Võ vương một khi có dị động, đám người Bạch Khung dĩ nhiên phát hiện. Sau đó Nữ hoàng bệ hạ đương nhiên sẽ không chờ bà xuất binh, trực tiếp quay về Phong Lăng Hề mượn Dạ Tinh ám sát Võ vương.
87 Bởi vì Thái hậu thật sự không bỏ được bánh bao nhỏ, Phong Lăng Hề và Vân Tư Vũ không thể không ở trong cung một thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian này, bánh bao nhỏ hoàn toàn chinh phục Thái hậu và Nữ hoàng bệ hạ, nhíu mày cũng có thể làm cho Thái hậu lo lắng không thôi.
88 Khởi Vân bởi vì trong lòng bất an chỉ muốn nhanh chóng trở lại phủ Nhàn vương, nhưng là cuối cùng bị người đi trước một bước, ngăn cản bọn họ.
Đối phương rõ ràng đến có chuẩn bị, tất cả mười người này đều là cao thủ.
89 Minh Thất vừa đi, tiểu hồ ly và bạc băng liền tiến lên. Bánh bao nhỏ nhìn thấy sủng vật quen thuộc nhếch miệng cười, một chút cũng không có vì ở nơi xa lạ sợ hãi cảnh xấu cảnh, cũng không có bởi vì một mình mà cảm thấy cô độc.
90 Một nội gián nào đó nhìn về người bay tới bên giường kia, run rẩy rùng mình một cái, người này là người ư? Sao lại giống như quỷ thế?
Bất quá nhìn thấy tiểu hồ ly và bạc băng không có phản ứng, nàng cũng không có ngốc đến nhảy ra ngoài quyết một trận tử chiến với người đó, chỉ là trông ngóng ở trước cửa sổ âm thầm quan sát.
91 Hai người nội gián phản ứng thật là nhanh, rất sợ những người này kích động một cái mang hai người các nàng làm thịt, không khỏi hét lớn: “Giáo chủ của chúng ta là Nhàn vương quân! Các ngươi là tới cứu Giáo chủ của chúng ta có phải không?”
Lại nói, sao các ngươi lại khẳng định người ta tới là cứu Giáo chủ của các ngươi chứ?
Cảnh Duyệt nghi là bị người dạy dỗ thành hoá đá, Vương quân nhà bọn họ là Giáo chủ Ma Giáo? Chuyện này nàng còn thật không biết!
Minh Thất lần này làm việc rất cẩn thận, ngay cả thân tín bên cạnh cũng là lúc Vân Tư Vũ bị mang tới sơn cốc thì mới biết mục đích của nàng.
92 Phong Lăng Hề dịu dàng với Vân Tư Vũ nhưng lại không dịu dàng với Phong lão đầu, hừ mỉa nói: “Ngài thật là không xứng với chức sư phụ này, đồ đệ của mình đều bị người trói đi, ngài còn có tâm tình ở bên ngoài chơi!”
Phong lão đầu cảm thấy rất oan ức: “Chuyện này sao có thể trách ta chứ? Là tiểu tử này không tim không phổi.
93 Trong lòng Phượng Linh Vân cũng rất là tức giận, không nghĩ tới mình anh minh cả đời lại bị Minh Thất đùa bỡn.
Mấy người thầm thì một phen, một người mở miệng hỏi: “Thái nữ điện hạ, kế tiếp chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Phượng Linh Vân không nói gì, ngồi ở phía sau bàn viết yên lặng.
94 Mặt của Chớ Huyên đã đỏ đến sắp nhỏ ra máu, vẫn không quên hung dữ trừng mắt nhìn Bạch Khung. Sau đó hắn đột nhiên nghe được Vân Tư Vũ sâu kín thở dài nói: “Chớ Huyên, ta vẫn là nghĩ ngươi không ai thèm lấy đấy.
95 Dạ Tinh làm cho bánh bao nhỏ quay đầu lại, tức giận trên mặt bánh bao nhỏ trong nháy mắt biến mất, nhìn nàng nhếch miệng cười không ngừng, tốc độ trở mặt này không phải nhanh như bình thường.
96 Đối với chuyện trên đường phố xôn xao Vân Tư Vũ một chút cũng không có phát hiện, mà Phong Lăng Hề căn bản không thèm để ý.
Một lúc sau Phong Lăng Hề mới thả môi hắn ra, nhìn hắn đang mở to một đôi mắt tròn trịa, mê hoặc trừng mắt nhìn cô, cái dáng vẻ đần độn kia làm cho Phong Lăng Hề không nhịn được nhếch nhếch môi, dùng sức ôm hắn một hồi lại gặm khóe môi hắn một cái mới kéo hắn rời đi.
97 Âu Dương Lăng Ca ba ngày nay cũng không có ngoan ngoãn ngốc ở trong cung. Mặc dù Mộ Dung Cầm vẫn còn rất bất mãn chuyện hôm đó nhưng hắn vẫn không an phận dẫn vài thị vệ đi tìm người ở trên đường.
98 Bánh bao nhỏ kiêu ngạo hừ một tiếng, không đếm xỉa đến cô, nó còn đang tức giận Phong Lăng Hề nhéo mặt nó đấy!
Vân Tư Vũ đưa tay kéo mặt của Phong Lăng Hề trở về, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc hỏi: “Nàng và hắn có quan hệ gì?”
Thái độ của Nhàn vương điện hạ hài lòng, vô cùng dứt khoát nói: “Không có.
99 Bánh bao nhỏ trừng mắt nhìn, hiển nhiên đang nghi ngờ gia gia là món đồ gì? Bất quá sau khi suy nghĩ một chút thì nó cuối cùng cũng coi như là nhớ tới, cũng may nhờ khả năng ghi nhớ của nó tốt đến lạ kỳ.
100 Bánh bao nhỏ thành thật ngồi ở trong ngực Thái hậu gặm điểm tâm đột nhiên ngẩng đầu lên. Nó biết Nhàn vương điện hạ chính là chỉ dương dương.
Bánh bao nhỏ phát hiện nhắc tới dương dương chính là người chán ghét kia muốn làm hầu cha của nó nên có chút mất hứng.