1 Nhà ăn nhân viên SDV. . .
"Chị Hạ Vi, lát nữa phải biểu hiện thật tốt nhé!"
"Gì cơ?" Cô quay sang bé Nhi với một dấu hỏi chấm to đùng.
"Chị sao vậy? Hôm nay họp chị không nghe thông báo là chiều nay giám đốc nhân sự mới sẽ tới đây à?"
"Ừ! Nhưng liên quan gì đến chị?"
"Chị này.
2 Trong nhà vệ sinh, Hạ Vi cắn chặt mu bàn tay, cố gắng kìm chặt những tiếng nức nở trong lòng mình. Trong đầu cô lúc này chỉ toàn hình ảnh của người con trai ấy – người đã cướp mất trái tim cô từ năm mười bảy tuổi.
3 Đêm đã về khuya, Hạ vi cố gắng vặn nhỏ chiếc đèn bàn của mình để tránh làm phiền đến người khác. Phòng kí túc công ty khá rộng, mỗi phòng tám người, tám tủ và bốn giường tầng.
4 Không gặp được người, cả ngày trời Hạ Vi sống trong tâm trạng tiếc nuối, trong đầu lúc nào cũng chỉ một câu “giá như”. Tan làm cả nhóm bắt đầu rậm rịch hẹn nhau thời gian rồi địa điểm gặp mặt, chỉ riêng cô như người mất hồn, chẳng buồn quan tâm, lẳng lặng đi về.
5 Hạ Vi cầm ly cocktail thứ hai trước mặt do dự một lúc lâu, lúc này đầu óc cô đã bắt đầu có dấu hiệu choáng váng, tuy nhiên lý trí vẫn còn khá tỉnh táo, cô tự ước lượng thời gian mà điều tồi tệ nhất kia sẽ xảy ra với mình.
6 Thanh Phong ngồi bên cạnh giường ngắm nhìn người con gái mà suốt 5 năm qua anh vẫn hằng nhung nhớ, bóng hình to lớn hoàn toàn bao phủ cơ thể cô. Giờ khắc này cô đang ở rất gần anh, chỉ cần anh vươn tay là có thể chạm tới.
7 Thời gian như ngừng trôi.
Nụ hôn của anh tỉ mỉ, quấn quýt, môi anh phác họa môi cô, dịu dàng dẫn dắt cô. Hai trái tim lúc này đây gần nhau hơn bao giờ hết, cùng đập những nhịp đập rộn ràng, mãnh liệt.
8 Biệt phủ Trương gia.
Chiếc xe ô tô camry màu đen sang trọng nhanh chóng tiến vào gara. Người đàn ông mặc âu phục màu đen khẩn trương bước xuống xe, đây chính là phó tổng giám đốc tập đoàn Vĩnh Xuân – Hoàng Bảo Long, năm nay ba mươi tuổi, theo sau là trợ lý của anh, một chàng trai nhỏ bé nhưng dáng vẻ khá tinh anh.
9 “Thanh Phong, giúp chú một lần này thôi! Chú đảm bảo sẽ có hậu lễ”
Người đàn ông cao lớn, mặc nguyên một set jean trông phủi bụi nhưng lại có chất lãng tử phong trần, mái tóc undercut nguyên bản cùng hàm râu quai nón được cắt tỉa gọn gàng làm nổi bật lên gương mặt góc cạnh đầy nam tính khiến biết bao cô gái mê mẩn đang cố gắng thuyết phục cái người gọi là “cháu” của mình kia.
10 “Cấp báo! Cấp báo!” Lan – Phó bí thư chạy như bay vào lớp với một dáng vẻ vô cùng cấp bách nhưng trên môi nụ cười vẫn chưa kịp tắt nên chẳng thu hút được mấy sự chú ý của các thần dân 12C5 này.
11 Hồ Tây chiều mùa thu lộng gió, nắng tháng mười vàng ruộm tựa như rót mật xuống mặt hồ mênh mông, tạo nên một khung cảnh đẹp tuyệt vời mà lại buồn đến nao lòng.
12 Vậy là dù muốn hay không muốn Hạ Vi cũng đành thuyết phục ba cho mình đến làm giúp việc cho một gia đình giàu có nào đó tại quận Ba Đình mà Dì Liên cùng em gái đã liên hệ cho cô trước đó trong thời gian ba tháng.
13 Đêm đã về khuya, khu phố Phan Đình Phùng chìm trong màn đêm tĩnh lặng, đường phố vắng vẻ, nghe xa xa tiếng dép loẹt quẹt trên vỉa hè của người bán hàng rong vẫn đang vất vả mưu sinh.