61 Tại Tu Chân giới, Tu chân giả chia yêu thú thành cửu giai, mỗi giai lại chia thành thượng, trung, hạ tam phẩm, ứng với cửu đại cảnh giới của Tu chân giả.
62 Cuối cùng cũng trở vềNhậm Thanh Phong than thở, nhìn căn tiểu cư thanh nhã trong bóng hoàng hôn phía trước. Chàng rời khỏi căn tiểu cư này sắp được một tháng.
63 Luyện Thần Thuật này rốt cuộc không biết là do vị cao nhân nào sáng tạo ra, ở đây chỉ là một phần nhỏ đã được đơn giản hóa. Những pháp môn rèn đúc thần thức này đã khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
64 Lại nói, hồn phách của Nhậm Thanh Phong đã chịu một lực hấp dẫn cực đại đến nỗi khiến hắn mất đi tri giác. Khi Nhậm Thanh Phong có thể cảm thấy được sự tồn tại của cơ thể mình thì từ trên trán của hắn lại truyền đến một cảm giác đau đớn cực kỳ.
65 "Chỗ này quá nhỏ. . . Đi, ta dẫn ngươi tới nơi khác tốt hơn, ngươi nhất định sẽ rất thích. " Nhậm Thanh Phong nhìn tiểu ưng trên đầu mình đang bay tới bay lui quanh căn phòng nhỏ bé, mỉm cười nói.
66 Lâm Kiếm thấy Tiểu Ưng mạnh mẽ như thể không hề bị tổn thương huyết khí chút nào. Chàng không khỏi kinh ngạc liền truy hỏi Nhậm Thanh Phong. Thấy Lâm Kiếm có bộ dáng như vậy, Thanh Phong cảm thấy vô cùng hứng thú.
67 "Đã đột phá được đến như thế này thì nên vui mới đúng. Những việc sau này, ai có khả năng biết trước. Giống như ngươi trước đây, đối với lần đột phá này cũng không ôm hy vọng lớn.
68 Một đêm đã qua đi rất nhanh Nhậm Thanh Phong, Lâm Kiếm mượn ánh lửa, ngồi trên núi Tửu Nhục uống rượu nói chuyện phiếm. Trời sáng rõ, ánh nắng tươi đẹp chiếu rọi, hai người mang theo Tiểu Hắc, đến đại điện nhận nhiệm vụ ở đỉnh núi Ngọc Huyền.
69 Nhậm Thanh Phong từ biệt Lâm Kiếm, quay về Nhã Ý tiểu cư. Sau đó hắn lại cho Tiểu Hắc uống nửa bình Linh Thú hoàn. Lúc này hắn mới miễn cưỡng để Tiểu Hắc ở lại trên núi Nhục Tửu.
70 Nhậm Thanh Phong đến nơi có hai chữ “đan khí” thật to ở trước gian phòng Tàng Thư. Thần thức của hắn hơi thử thăm dò thì phát hiện có cấm chế. Quả nhiên giống như mình đã liệu trước, nó có thể ngăn cản thần thức.
71 Nhậm Thanh Phong lộ rõ vẻ vui mừng nhặt ngọc đồng lên lau hết bụi. Ngọc đồng lộ ra diện mạo màu đen. Sau đó hắn đặt ngọc đồng lên trên trán với vẻ hơi căng thẳng, dùng thần thức để kiểm tra một cách tỉ mỉ.
72 “Cái gì cơ? Vị sư đệ này cần phải xem lại kỹ hơn. Những điều ghi chép trong khối ngọc đồng thứ hai này chính là thuật luyện khí cấp cao nhất của giới tu chân đại lục thiên thai hiện nay đấy! Chính là “yêu thú linh thảo chí” cái gì cũng có, không hề bình thường chút nào.
73 “Tiểu Kiếm bị Lâm trưởng lão phái đến Quy Sơn sơn trang ở Thanh Châu sao? Sau khi đột phá đến linh tịch kỳ thì mới có thể trở về?” Nhậm Thanh Phong mở phân thủy trận, sau đó đưa tay ra bắt ngay một truyền âm phù đang trôi nổi trong trận, bóp chặt truyền âm phù, sau khi một tia sáng lóe lên, Nhậm Thanh Phong hơi sững người, liền lẩm bẩm nói.
74 Nhậm Thanh Phong đã hoàn tất việc tu luyện thử nghiệm “liễm linh thuật”. Hắn thấy trời đã sáng rõ. Vì thế, hắn không tiếp tục tu luyện nữa, mà quyết định đi về xem tình hình của Tiểu Hắc.
75 “Thì ra Nhậm sư đệ vẫn chưa biết à! Từ nửa năm trước, vào ba ngày đầu tiên của mỗi tháng, Vườn bách thảo đã bắt đầu cung cấp một số thảo dược trăm năm cho quảng đại đệ tử đời thứ hai rồi.
76 "Linh thạch thượng phẩm!""Không ngờ lại là linh thạch thượng phẩm?""Cái gì? Thật sự là linh thạch thượng phẩm sao?"Khi đám đông đệ tử đời thứ hai vây xung quanh nhìn thấy tu sĩ thanh niên mặc hắc bào ném ra linh thạch thượng phẩm, tất cả đều nhao nhao lên kinh ngạc.
77 Nhậm Thanh Phong rời khỏi nơi nhập định, nhưng không quay về chỗ ở ngay mà lại ngồi lên Hoàng Chu bay về phía tây. Cứ bay như thế khoảng hai canh giờ, khi trời hửng sáng thì cuối cùng Nhậm Thanh Phong cũng đến được bên ngoài đại điện Đan khí trên đỉnh núi Ngọc Dương phía sau dãy Huyền Dương.
78 Sau khi trải qua mấy chục ngày toàn tâm tập trung tinh thần luyện đan như thế, Nhậm Thanh Phong đáng mừng rỡ nhìn toàn bộ mấy cái bình ngọc nhỏ đựng huyết hồn đan, chợt cảm thấy bụng đói khát.
79 Thần thức Nhậm Thanh Phong khống chế khối tinh hoa màu xám bạc được tinh luyện từ tảng đá lớn, ở trong không trung không ngừng xoay chuyển với tốc độ nhanh chóng.
80 Nhậm Thanh Phong rời đại điện Đan Khí ở ngọn núi Ngọc Dương lúc hoàng hôn, đến khi quay về núi Tửu Nhục thì đã là nửa đêm rồi. Nhưng đối với những người tu chân thì đêm tối cũng không thành vấn đề, họ có thể dùng thần thức để xem xét rõ ràng.