61 Ngày hôm sau phải đi làm, năm giờ sáng Bác Thần đã bò dậy rời khỏi giường để về nhà. Lâm Hiểu tiễn hắn sau đó cô tiếp tục mệt mỏi ngủ bù. Ngủ thẳng đến bảy giờ, Lâm Hiểu mới mơ mơ màng màng rời giường, chuẩn bị mọi thứ rồi ra ngoài gặp Bác Thần.
62 Đi chơi đến vui vẻ, Lâm Hiểu không biết những ngày kế tiếp của cô sẽ thê thảm đến vậy. Lúc trở về đã gần rạng sáng, Lâm Hiểu và Bác Thần đều tự trở về ngủ, ngày mai còn phải đi làm.
63 Bởi vì trong đầu vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, gần đây khuôn mặt Lâm Hiểu thường nhăn nhó. Lâm mẹ vừa nấu cơm vừa để ý con gái, bên ngoài trời trong mây trắng thế mà con gái bà cả ngày chỉ ủ dột u buồn.
64 Trước kia đến bệnh viện làm, lúc không có chuyện gì cô sẽ lén lút dạo trang web nhưng hiện giờ, Lâm Hiểu sẽ thường thường cầm một quyển sách dạy phát âm tiếng anh, nhỏ giọng ở một góc luyện tập.