1 Cổ nhân thuyết “Thiên vô hề trắc phong vân “, những lời này thật đúng là TM có đạo lý!
[TM: Chửi tục
Thiên vô hề trắc phong vân : Trời không quản chuyện gió mây , đại ý là lúc gặp nạn thì cầu trời vô ích đấy thôi]
Vân Hàm Tiếu ta lớn lên ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, cao quý ưu nhã ( tự nhận ) … Có bao nhiêu kẻ theo đuổi , ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ta là một công tử phong lưu anh tuấn tiêu sai ( bla bla ) , ngươi tuyệt đối đừng mong có một phân nửa tâm của ta.
2 Bộ này rất khó dịch. Vì thế ta chỉ đảm bảo 70% nội dung xác thực mà thôi. ta đọc QT 2 lần mới hiểu =. =”
~ … Ngô…
“khụ khụ khụ …” Cảm giác cổ ta thật ngứa , ta nhịn không được kịch liệt ho khan.
3 “Ân…” Ta gật đầu ý nói đã hiểu , tự tay sờ nhẹ sau lưng một chút , có cảm giác cứng cứng , xem ra vết thương đã kết vảy rồi , bất quá trên tay lại cảm giác mò mò được thêm cái gì nữa , giơ tay về phía trước nhìn lại , thì ra là một ít chất lỏng đặc màu vàng nhạt trong suốt.
4 Ta có chút ngoài ý muốn khi tỉnh lại thấy cảnh vật hoàn toàn lạ lẫm , lụa trắng mông mông lung lung ở đại sàn bằng gỗ lim khắc hoa điếu thượng hạng , trụ giường cũng cẩn thận khắc hoa văn tinh tế , khảm nào chim choc , lá cây mã não , cây mẫu đơn hoa.
5 Cho tới bây giờ ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày này , mỗi ngày ăn no lại ngủ , ngủ dậy rồi lại ăn. Các loại điểm tâm ăn vặt món ngon trong cung , muốn là sẽ có người đưa đến tháp nhuyễn mà ta nằm , cảm giác dù có ngủ thẳng đến khi mặt trời lặn núi tây cũng không ai nói gì , tương phản còn hỏi ngươi ngủ có khó chịu hay không , cũng không cần lo lắng ngày hôm nay có chuyện gì , ngày mai lại liên tục như vậy , ta sắp thành cái bánh mì , cả người đều phì ra vài vòng.
6 Vì vậy, cuộc sống mễ trùng của ta có một thay đổi lớn , luôn liên tục tự hỏi tại sao nhạ phụ hoàng tức giận —— tỷ như vừa rồi tại sao hắn tức giận nha.
7 Ta cùng phụ hoàng vừa đến , toàn thể văn võ bá quan , phi tử , tài tử tất cả đều đứng lên, sau đó quỳ rạp xuống đất hô muôn năm, khiến cái lỗ tai ta đều nhanh hỏng.
8 Rõ ràng đầu ta thiệt đau ! Đầu của ta a …
Dường như trong đầu ta có một đống người đang khiêu vũ điệu múa Ấn Độ siêu ồn ào , toàn bộ đầu óc cùng thần kinh tuyến phối đều cảm thấy tê tê dại dại , đầu đau đến mức đóng băng luôn suy nghĩ.
9 Hành động theo cảm tình khiến kết quả hại ta sáng sớm ngày thứ hai bị phá rối giấc ngủ.
Người còn chưa lọt vào, bên ngoài thanh âm đã truyền đến.
“Ngươi cái này…” Một thanh âm xa lạ nũng nịu , thoạt nghe tức giận không nhẹ, bỗng nhiên biến thành lạnh buốt “Hanh, đều giờ nào rồi còn chưa dậy , đại hoàng tử cũng cần được dạy , Như Ý a, ngươi nói đúng không vậy.
10 Sự tình phát triển hoàn toàn nằm trong dự liệu của ta.
Mấy người kia bị đưa đến tẩm cung hoàng đế chờ phẩm vấn sau , mà ta cũng được Như Ý đưa trở về thay đổi quần áo , sau đó khi Như Ý bào cho phụ hoàng , phụ hoàng thấy được trên đùi ta tụ huyết.
11 Vừa mới bắt đầu, mọi người đều kinh dị. Còn ta lại mạc danh kỳ diệu.
Một tháng sau mọi người bắt đầu lặng lẽ nghị luận. Ta bắt đầu tâm tình phiền muộn.
12 Chuyện tình gần nhất thật sự mạc danh kỳ diệu , dường như rất đặc biệt a.
Đầu tiên là buổi tối mỗi ngày , phụ hoàng đều phải cùng mình XXOO một phen, X đến khi thần chí không rõ mới chịu bỏ qua , tại quá trình XX còn yêu cầu ta động thế nào thế nào , không nghe lời , hắn sẽ khiến ta dâng lên *** mà vùng vẫy , kích thích ta nhưng lại không cho ta thỏa mãn.
13 Nga…
Hảo đói …
Phi thường đói …
Chết đói ta rồi …
Phiền muộn nhìn vào trong nước trong vắt , một con cá trắm cỏ mập mạp nha , mà muốn bắt cũng không phải bắt không được, thế nhưng bắt được rồi thì thế nào, ta căn bản không biết nhóm lửa, chẳng lẽ phải ăn sống sao a!
Ta đói thiệt , nhưng còn không đến mức đến chết , không đến mức cái gì cũng có thể ăn , vì thế ta quyết không ăn sống —— vạn nhất có ký sinh trùng, ta đây sẽ chết rất thảm ? !
Hảo đói … Hiện tại trời đã là tháng tư , nơi đều phảng phất mùi hoa, cành lá tươi tốt, không ít cây còn đã kết trái , đáng tiếc, không thể ăn.
14 Ta còn là không biết thần tiên có thể hay không có nhân thân ( là hình người đó) , kĩ thuật thế nào, thế nhưng ta biết người hôn ta hôm nay nhất định không phải thần tiên.
15 “Đâu có !” Ngồi ở trên ghế là một người nom rất cao quý , nhưng khi thấy Mặc lại biến thành một tiểu hồ tử , lập tức lộ ra mặt mày rạng rỡ
“Tuyệt công tử nhật lí vạn ky ( 1 ngày nhiều việc ) , thật ra là tại hạ đã quấy rầy rồi.
16 Khi ở sơn trang , Mặc chưa bao giờ chơi mạt trượt bài tú-lơ-khơ với ta, thực ra trong sơn trang cũng thật nhiều người , tùy tiện trảo mấy người chơi với ta là được.
17 Trong thiên hạ chắc chỉ có một mình ta có ngũ long ngọc bội cùng hoàn ngọc linh , nếu để người hiểu biết biết được thì ….
“Ai nha ~ ”
Tiếng kinh hô nho nhỏ vang lên trong xe ngựa , Đỗ Viên một bộ giật mình nhìn bài.
18 Hắn đi ra ngoài một chút lập tức quay lại. Theo ta phỏng chừng, ước chừng chỉ tầm mấy phút. Sau đó ta thấy hắn cầm một cái bát , cẩn thận để ở trước mặt ta, trong bát hơn phân nửa là nước giống như dịch thể , tản ra vị đạo thảo dược.
19 Mặc nhanh chóng cấp cho ta một chén trà , nói ——!
“Tiếu nhi, ngươi nhận thức người kia?” Mặc nhẹ giọng hỏi ta, con mắt lại nhìn chằm chằm người kia
Cái gì? Ta ngẩng đầu, quả nhiên thấy người kia đi tới , trên mặt lộ vẻ tươi cười nhu hòa giống như trước kia “Như Ý kiến quá công tử.
20 Ngoài dự liệu của ta , từ lúc Như Ý đi đến khi đại hội luận kiếm ở Mạn Đà sơn trang bắt đầu , ta cũng không hề gặp thêm một người nào thân cận bên người phụ hoàng.