421 - Kiếm tốt. Sau khi thổi sạch lớp bụi, lộ ra thân kiếm sáng loáng, Trương Dương không kìm nổi thốt lên một câu. Vũ khí này, xem ra không phải là vật tầm thường.
422 Phía trước cách đó không xa có cái hồ nước nhỏ. Hồ nước không lớn, cũng chỉ tầm mấy chục mét vuông, bên trong nước rất trong, buổi sáng gió nhẹ phất qua khiến sóng nước gợn lăn tăn mặt đầm.
423 Chạy đến dưới chân núi, Trương Dương mới dừng, lòng vẫn còn sợ hãi mà quay đầu lại nhìn. Nơi này đã không còn thành phần chướng khí gây mê nữa, là khu vực bên ngoài người bình thường thi thoảng có thể hoạt động, ở chỗ này cũng có thể nhìn thấy một số sinh vật khác, có rất nhiều tiếng chim hót.
424 Không bao lâu, tiếng thét chói tai của cổ trùng đặc biệt lần thứ hai vang lên từ trong cơ thể Ngô Chí Quốc, Long Thành thì lại có chút căng thẳng nhìn Khúc Mỹ Lan.
425 Bởi vì có thêm Khúc Mỹ Lan, thời gian đám Trương Dương bọn họ rời khỏi đây lại hơi chậm hơn chút. Khúc Mỹ Lan trở lại cùng đám tỷ muội đơn giản cáo biệt, thật ra cũng không có gì để cáo biệt, dưới sự “giáo dục ép buộc” của lão yêu bà, tình cảm giữa các tỷ muội với nhau đều không phải là tốt lắm.
426 Long Phong chỉ cầm thanh kiếm trên tay một lúc rồi trả lại cho Trương Dương. Thanh Hàn Tuyền kiếm này không phải là gã không thích, một trong thập đại thần binh còn lưu lại đến ngày nay, nếu như nói gã không động lòng thì là nói dối.
427 - Long Phong, tôi mời anh một ly, lần này lão Ngô được cứu sống, cũng phải cảm ơn anh. Miệng của Vương Thần khá lớn, gã đứng dậy hướng về phía Long Phong mời rượu, dù sao hôm nay có Trương Dương ở đây nên gã cũng không sợ uống nhiều.
428 Khúc Mỹ Lan ngơ ngác nhìn Trương Dương, Trương Dương vẫn sang sững sờ đứng đó. Cỏ Mỹ nhân, trong sách cổ của gia tộc cũng đã giới thiệu, nhưng không tỉ mỉ, chỉ biết đó là một loại cỏ có hoa, nước chắt từ loại cỏ này là loại thuốc bắt buộc phải có để phối chế ra loại thuốc đặc biệt.
429 Nghe thấy tên của Trương Dương, cánh tay của Khúc Mỹ Lan trở nên run rẩy. Cô vội vàng đặt cái chổi xuống, trên mặt còn nở nụ cười, hạ giọng nói:Ông đến tìm công tử sao không nói sớm, ông tên là gì, tôi sẽ lập tức đi thông báo cho.
430 Mười một giờ năm mươi, xe Trương Khắc Cần đã đi tới quán cà phê Nam Sơn. Quán cà phê Nam Sơn vốn là một nhà hàng cơm Tây nổi tiếng, dù là trình độ phục vụ rất đẳng cấp, được xếp trong Tốp ba của ngành kinh doanh nhà hàng cơm Tây ở Trường Kinh và còn là điểm đến yêu thích của những người giàu có và khá giả ở địa phương.
431 Không thấy mi-cờ-rô, anh vệ sĩ lập tức sờ soạng trên người tìm. Cũng may Triệu Dân nhanh tay, lập tức ôm lấy anh ta, liên tục trách cứ vài câu mới khiến cho anh ta bình tĩnh lại.
432 Xem hết tờ thứ nhất, Trương Dương không lập tức nhìn xuống dưới, mà là cúi đầu tự hỏi. Theo tư liệu mà hắn xem may mắn của Trương Khắc Cần quả không nhỏ, xuất thân từ một gia đình nông dân bình thường mà lại có thể đi tới ngày hôm nay.
433 Trương Dương một mình lái xe rời khỏi biệt thự, Khúc Mỹ Lan vốn định theo nhưng lại bị Trương Dương từ chối. Cô không thể làm gì khác hơn là thất vọng nhìn Trương Dương rời đi rồi trở lại với việc nhà quét tước tẻ nhạt mà chờ đợi Trương Dương trở về để lại đi biểu hiện thật tốt.
434 Trương Khắc Cần có vẻ rất thân thiện, trêm mặt vẫn luôn giữ nụ cười sáng lạn. Bình thường Trương Khắc Cần là cực kỳ nghiêm túc, chỉ có đối mặt mấy lãnh đạo thường ủy trong tỉnh mới nở nụ cười, đối đãi những người khác đều là dáng vẻ nghiêm túc.
435 Báo chí đều được bày ra. Trương Dương cùng Mễ Tuyết lật xem từng tờ một, phàm là có tin tức liên quan đến Xuyên Du đều sẽ đánh dấu lại, gặp tin tức về An Điền thì đều sẽ ưu tiên xem trước.
436 Cao giọng, thật ra không phải là Trương Dương cố ý mà chỉ đơn giản là không khống chế nổi cảm xúc, khiến giọng nói của hắn đột nhiên lớn hơn một chút.
437 Lý Á bước nhanh lên đài, vừa tới liền ồn ào lên tiếng. - Trương Dương, các huynh đệ tới mà cậu cũng không ra tiếp, thế hỏi bọn tôi làm sao chịu nổi hả!- Tôi đâu phải là có ý bạc đãi gì các cậu, lẽ nào tôi phải ra tận chỗ hành lang tiếp tất cả mọi người, trước tiên đừng nói tôi, tôi thấy cậu sắp xui xẻo đến nơi rồi!Trương Dương cười ha ha một tiếng, Lý Á đang kinh nghi nhìn hắn, hỏi tại sao mình không may thì đột nhiên cảm giác sau lưng căng thẳng, cả người đều bị lôi tuột xuống.
438 Đề nghị của Lý Á lập tức được mọi người ủng hộ. Tô Triển Đào và Vương Thần đều là người ủng hộ nhiệt tình nhất. Lúc này cả hai người đều muốn chạy ra gào thét thật to.
439 Trong sân có tổng cộng tám người, ngồi ở ghế giữa là một ông lão đang mỉm cười nói chuyện với Trương Khắc Cần. Chỉ cần nhìn là biết chắc chắn ông lão đó chính là ông Tề.
440 Thái Triết Lĩnh và Tề Chấn Quốc bên cạnh đều có chút lo lắng nhìn Trương Dương. Chỉ có Long Thành ôm Tia Chớp đứng ở một bên dường như không để ý gì đến chuyện bên này.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350