Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thần Y Thánh Thủ Chương 966-2: Cây Đào Mọc Ngược (2)

Chương trước: Chương 966-1: Cây Đào Mọc Ngược (1)



Chương 966-2: Cây đào mọc ngược. (2)

Nhưng hang động cứ chạy theo hình xoắn ốc, đến cuối cùng lại là không có đường mà trực tiếp bị một bức tường đất cản trở.

Đây chỉ là một bức tường đất bình thường, Trương Dương nhẹ nhàng tiến lại vỗ lên rồi bảo Vô Ảnh và Tia Chớp tạm thời tránh xa ra một chút.

Quan sát bức tường đất, Trương Dương lại lắc đầu, phía sau rõ ràng còn có không gian trống, chỉ là mở ra như thế nào, nhất định phải khống chế tốt sức mạnh, tốt nhất không gây ra bất kỳ sự chú ý nào.

Vô Ảnh và Tia chớp lui về sau quan sát Trương Dương.

Bàn tay Trương Dương ẩn chứa lượng lớn nội kình lưu chuyển thành từng luồng trên nắm đấm, năng lượngmạnh mẽ bộc phát trong nháy mắt đập lên vách tường, đồng thời Trương Dương không để cho chút nội kình nào từ nắm đấm phát tiết ra ngoài thân thể.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, tường đất phút chốc bị phá tan đổ xuống ầm ầm, Trương Dương vội vàng lui về sau tránh bị ảnh hưởng, lần này lực đạo dùng khá tốt, ngoại trừ tiếng nổ này ra thì cũng không để thừa ra chút năng lượng nào, mà vách tường đất chắn trước mặt cũng đã chịu xuất hiện một lỗ hổng lớn.

- Đi!

Trương Dương lại lên tiếng, đoạn lập tức vọt qua đó trước, Vô Ảnh và Tia Chớp theo thật sát bên người Trương Dương, sau khi tường đất bị đánh vỡ thì linh khí cùng với sức mạnh khổng lồ ở đây cũng không bị ngăn cản nữa, toàn bộ phát tiết ra ngoài.

Sau khi xuyên qua tường đất, Trương Dương lập tức phát hiện phía sau không có mặt đất mà cả người trực tiếp rơi tõm xuống phía dưới.

Cũng may Trương Dương giờ đã nắm giữ năng lượng trời đất vô cùng thuần thục, trong quá trình rơi xuống, hắn lập tức khống chế một tầng năng lượng ngưng tụ lên, một vòng sương trắng hiện ra phía dưới thân thể khiến tốc độ rớt xuống của hắn chậm lại một chút, lúc này Trương Dương thật giống như đang cưỡi mây đạp gió.

Vô Ảnh và Tia Chớp ở ngay bên cạnh hắn, giờ phút này cũng là gia tốc lướt theo, nhưng được một lát thì Trương Dương liền phát giác dưới chân chạm phải thứ gì đó, đoạn lập tức rơi xuống phía trên nền đất.

Đến lúc hai chân Trương Dương đứng vững vàng trên mặt đất thì màn sương trắng ngưng tụ ngoài cơ thể mới tan đi, Vô Ảnh và Tia chớp cũng bình an rơi xuống đất.

Sau khi trụ vững thân thể, Trương Dương liền quan sát chung quanh, đã cảm thấy trước mắt rộng mở sáng sủa, thì ra dưới hang động này lại là một bãi đất trống trải.

Nơi này giống như là một bãi đất rộng ngút tầm mắt.

Trương Dương ngẩng lên nhìn thì thấy trên đỉnh đầu toàn bộ đều là rễ cây um tùm đan xen, trên đỉnh đầu hiển nhiên chính là cánh rừng rậm lúc nãy, cũng có nghĩa là bọn hắn hiện tại đang ở phía dưới cánh rừng rậm.

Nơi này thật sự là quá lớn, ánh sáng lại lờ mờ không nhìn rõ, cũng may với thực lực của Trương Dương hôm nay, hoàn toàn có thể thấy rõ tất cả mọi thứ ở đây.

Cảm thụ không gian dưới này, Trương Dương phán đoán nơi này tuyệt đối không phải là do tự nhiên hình thành, rõ ràng là có nhân vật mạnh mẽ, dùng sức mình tạo ra một khoảng không gian rộng rãi bên dưới cánh rừng rậm này, mà trên đỉnh đầu may mà có đám rễ cây đan xen xoắn xuýt tầng tầng lớp lớp khá chắc chắn, căn bản không cần lo lắng về mối nguy bị sập xuống.

Nơi này cũng cùng loại với chỗ cung điện lúc trước đám Trương Dương phát hiện ra ở di chỉ Lôi Phong tháp tại Hàng Châu.

- Kỷ Kỷ Kỷ!

Vô Ảnh sau khi rơi xuống đất liền hít hà chung quanh, đoạn lập tức kêu lên vài tiếng, quyết dẫn Trương Dương cùng đám Tia chớp tiến về phía trước theo một hướng nó đã định.

Ước chừng đi cũng không bao xa thì địa thế đột nhiên lại hướng xuống phía dưới thêm lần nữa, có thể thấy là nơi này càng thâm nhập sâu xuống dưới đất.

Trương Dương cau mày, dẫn Vô Ảnh và Tia Chớp tiếp tục tiến tới, đến đây thì hắn trải đã có thể cảm nhận rõ được trong không khí ở đây ẩn chứa linh khí rồi, linh khí ở nơi này vô cùng đầm đặc, bên ngoài hoàn toàn không thể nào so bì được.

Mấu chốt nhất chính là, đến đây thì khí tức mạnh mẽ của con linh thú kia cũng không thể nào che lấp, có nghĩa là con linh thú vừa mới đột phá trở thành Đại viên mãn kia đã ở ngay phía trước.

Dọc đường im ắng, càng đến gần thì Trương Dương cùng Vô Ảnh và Tia chớp cũng là càng thêm căng thẳng, lúc này ngay cả Vô Ảnh và Tia Chớp cũng không dám phát ra tiếng.

Ước chừng đi thêm vài phút đồng hồ thì Trương Dương mới dừng lại.

Phía trước là một hồ nước ngầm cực lớn, sóng nước trong veo, thậm chí còn có mấy con cá chép đang nhàn nhã bơi qua bơi lại.

Mấy con cá chép này xem ra bị linh khí dày đặc nơi đây ảnh hưởng, so với cá chép thường hoàn toàn khác biệt, vẩy cá trên người chúng giờ phút này tất cả đều hiện lên màu vàng kim óng ánh, hơn nữa cái đầu cũng chẳng to hơn của cá trích là bao, giữa hồ ngoại trừ chúng nó ra thì không còn bất kỳ sinh vật nào khác.

Xem ra mấy con cá chép này cũng đã hoàn toàn chiếm đoạt lấy hồ nước ngầm này, thế nhưng cá chép cho dù đã có linh khí trở thành linh thú thì chẳng qua cũng chỉ là linh thú nhất đẳng cấp thấp, căn bản không phải cái con linh thú vừa mới đột phá tu vi Đại viên mãn kia.

- Kỷ Kỷ Kỷ!

- Chít! Chít! Chít!!

Lúc này, Vô Ảnh và Tia Chớp đột nhiên lớn tiếng hét rầm lên, hai chúng nó căn bản không giấu nổi sự kinh ngạc của mình, liên tiếp khoa tay múa chân bảo Trương Dương ngẩng đầu nhìn lên phía trên.

Trương Dương nghi hoặc ngẩng đầu, lại nhìn lên trên đỉnh đầu, đợi lúc thấy rõ thứ trên đó hắn mới không khỏi mở to hai mắt mà nhìn, vẻ mặt không dám tin.

- Cái này, chuyện này. . .

Ngay cả Trương Dương mà sau khi nhìn rõ cũng không thể nào giữ bình tĩnh.

Trên đỉnh đầu, ở trong đám rễ cây um tùm đằng kia có một cây đào tỏa ánh vàng rực rỡ mọc ngược xuống, vị trí ở chính giữa phía trên hồ nước ngầm.

Hơn nữa, cây đào mọc ngược tỏa ánh hoàng kim này căn bản cũng không có rễ cây, dường như chỉ có mỗi gốc đào trực tiếp dính vào đó.

Trương Dương quan sát xung quanh, xác định phương vị rồi bỗng dưng phát hiện, nơi này dường như chính là bên dưới chỗ bọn hắn tiến vào gặp con khỉ tứ đẳng khi trước, cũng có nghĩa là cây đào này mọc ngay dưới gốc đại thụ khi trước.

- Chẳng lẽ đây chính là cây bàn đào vạn năm?

Trương Dương ngửa đầu, nhìn chăm chú thật lâu cây đào màu vàng kia mà khẽ nhủ thầm.

Cây đào màu vàng mọc ngược này cành lá rậm rạp, mỗi một nhánh cây mọc ra đều không có chút cảm giác thô ráp nào, vỏ cây tỏa ánh vàng rực rỡ như tay của thiếu nữ mười sáu, bóng loáng mà tinh tế tỉ mỉ, thậm chí còn có một tầng ánh sáng như tấm lụa mỏng khoác hờ trên vai.

Một quả đào màu xanh đang dần dần chuyển đỏ mọc trên nhánh cây đó, yên tĩnh lơ lửng, tỏa ra ánh sáng lộng lẫy đến mê người.

Nhìn thế thôi là đủ rồi!

Đây chính là cảm giác chung của Trương Dương, Vô Ảnh, Tia Chớp.

Một cây đào như vậy sao có thể sinh trưởng trong cõi thế tục này?

Tại thời khắc này, Trương Dương cảm giác được thế giới của mình phảng phất đã vươn đến đỉnh cao tột cùng.

Trong chớp mắt bỗng dưng!

- Con người, ngươi không nên xuất hiện ở đây!

Một thanh âm trầm thấp vô cùng nhưng lại trực tiếp rõ ràng hiện lên trong óc Trương Dương.

Cũng có nghĩa là chủ nhân phát ra trực tiếp thông qua năng lượng trời đất cùng Trương Dương kết nối mà không phải là thông qua âm thanh thông thường.

Cảm xúc thô bạo ẩn chứa bên trong năng lượng bành trướng lúc trước cũng theo thanh âm này đánh úp về phía Trương Dương.

Loading...

Xem tiếp: Chương 967: Tam Nhãn Thú

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoa Lạc Lệnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 5


Ca Tẫn Đào Hoa

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 78


Re: Monster

Thể loại: Võng Du, Xuyên Không

Số chương: 136


Cậu Dám Lừa Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Áp Trại Tướng Công

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10