21
Bên trong Ngưng Hương trai, Lăng Hàm Yên cùng nam tử lúc nãy mặc tẩm y (đồ ngủ) nằm cùng nhau, tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh này. Tiêu di nương nói là có tặc nhân tiến vào Phượng Ngâm các, chắc là vì giúp nữ nhi không biết xấu hổ của mình cùng nam tử này vụng trộm đi.
22 Tiêu Thiên Lộc đột nhiên xuất hiện gây nên một trận rối loạn, "Hồ đại nhân mời. " Tiêu Thiên Lộc cười nói.
"Nga, Tiêu đại nhân, bản quan là đang thẩm án, mời Tiêu đại nhân vào trong hậu đường.
23 Bóng đêm thâm trầm, mọi người đều đang ngủ, chỉ có Lăng Nhược Huyên nằm ở trên giường không ngủ được. "Đêm khuya rồi, còn chưa ngủ sao?" Bên trong gian phòng truyền đến giọng nam ôn nhu.
24 Sáng sớm hôm sau, một vùng âm thanh tang thương bao trùm toàn bộ Tướng phủ. Lăng Vân Phi nằm trong quan tài nghe những lời dối trá kia, thật là nực cười, Quản gia quỳ gối ở một bên linh đường khóc chết đi sống lại thực sự là hành động tuyệt hảo, nước mắt này nói đến là đến.
25 "Nhị oan hồn, các ngươi có đem người hại các ngươi tới chưa?"
"Hồi Phán quan, đã mang tới, mời Phán quan trả công đạo cho chúng ta. "
"Đem hồn phách Ngô Kiện tới.
26 Chúng đại thần không khỏi bội phục bản lĩnh cáo mượn oai hùm của Lăng Nhược Huyên, chỉ mất một lúc mà bảy mươi vạn lượng bạc trắng cũng đã tới tay, tương lai ai thú về nhà, của hồi môn cũng không ít rồi.
27 Lăng Nhược Huyên nhìn ra đằng sau Duệ Vương, trừ hai tên tùy tùng cũng không còn bất kỳ người nào hay đồ vật nào nữa.
"Chẳng lẽ Vương Gia cũng là đến đưa ngân phiếu sao? Phái cái hạ nhân là được rồi, hà tất tự mình đến đây, việc này làm cho tiểu nữ thụ sủng nhược kinh.