161 Bắc Huyền Âm mím môi. Lúc này mới nhớ tới Sở Chỉ Nguyệt vừa rồi đối với hắn đã từng nói qua một câu đứt quãng kia. Nàng cuối cùng có ý gì. Làm sao sẽ nói ta vốn là muốn gả người chính là ngươi.
162 Sở Chỉ Nguyệt trong tay vuốt cái nhân duyên tấm bảng gỗ kia. Quay đầu nhìn hắn một cái. Né tránh một chút. Không có để cho hắn giữ chặt chính mình. "Nguyệt nhi.
163 Nhưng ngày hôm sau nàng đi cái sơn động kia. Nàng đã không thấy Bắc Huyền Âm. Sở Chỉ Nguyệt ngẩn người. Một người đứng ở đó trống trơn trong sơn động.
164 Hắn đã từng xem trọng Thừa Diễn. Nhưng mà hiện tại. Thừa Diễn lại để cho hắn thất vọng rồi. Một người tâm thuật bất chánh. Khó có thể thành đại nghiệp.
165 Mặt của nàng càng thêm hồng. È hèm một tiếng: "Bản năng phản ứng. " Nàng nói xong. Tựu vội vàng buông tay ra. Không thể tưởng được nàng cũng là một sắc quỷ.
166 Tần Tĩnh Phong toàn thân cứng đờ. Hắn kinh ngạc nhìn Sở Chỉ Nguyệt. Mang theo vài phần kinh dị. Nàng. . . Làm sao sẽ nói sự tình này. Nhưng mà. Tần Tĩnh Phong giờ phút này trông thấy cửa ra vào chỗ ấy có một người chậm rãi đi vào đến.
167 "Liệt hỏa chưởng Vô cực đảo quá hung ác. Nhanh rót nước. " Sở Cầm nói qua. Liền thuận tay cho thiếu niên điểm vài chỗ huyệt đạo. Trong phòng tối. Thiếu niên kia đã có một tia ý thức.
168 "Tại sao phải giết hắn. " Phong Dương Vân thủy chung đều cảm thấy mục đích người này không đơn giản như vậy. "Giết hắn đi. Ngôi vị hoàng đế không phải là do ngươi đến ngồi à.
169 Nói xong. Nàng lại về tới trên lưng ngựa. Phong Dương Vân sắc mặt xanh trắng. Miệng giật giật: "Sở Chỉ Nguyệt. Ngươi yêu Bắc Huyền Âm. Liền điên cuồng đến mức này à.
170 Hoa Lạc Cung đã từng là tẩm cung mẫu hậu hắn. Bất quá mẫu hậu hắn qua đời nhiều năm. Hoa Lạc Cung đã không có nhiều sinh khí. Hoa Lạc Cung từng cọng cây ngọn cỏ như cũ là bộ dáng ngày đó.
171 "Đối thủ một mất một còn. " Sở Chỉ Nguyệt sững sờ. Nàng xem thấy Đông Kinh Thiên. Trong lúc nhất thời nghĩ tới rất nhiều. Một đến. Nàng đối với sự tình Băng Thành hoàn toàn không biết.
172 Hắn còn có chuyện gì gạt chính mình. . . Nàng thở phì phò. Bầu trời cũng vào lúc này tuyết rơi. Khả năng bởi vì băng huyền thuật Đông Kinh Thiên. Nhiệt độ hạ thấp đến lợi hại.
173 Tây Lương Thái Tử thần sắc lập tức chính là đại biến. Hắn đều muốn đem Sở Chỉ Nguyệt một phát bắt được. Nhưng mà đã muộn. Lửa kia trực tiếp từ đùi phải hắn chui lên.
174 Sở Chỉ Nguyệt ngay sau đó tiến cung. Nàng ngược lại muốn tìm hiểu về dì nhỏ này rốt cuộc như thế nào. Sở Dịch ở phía xa đi theo. Hắn là vì để ngừa Sở Chỉ Nguyệt sẽ bị phụ nhân kia làm bị thương.
175 Thời điểm Bắc Huyền Âm chuẩn bị xuất cung. Liền có một cung nữ đến thông truyền. Nói Hoa Lạc cung người nọ muốn gặp hắn. Hắn mím môi. Liền đi Hoa Lạc cung.
176 Hai người vốn khoảng cách rất gần. Phu nhân đột nhiên ra tay như vậy. Tự nhiên là chiếm được thượng phong. Bắc Huyền Âm lập tức ra tay ngăn cản. Nhưng mà hắn không muốn đả thương phu nhân.
177 Nguyên Thích toàn thân run rẩy. "Vì cái gì Đại ca ca sẽ biến thành như vậy. . . " Vừa rồi hắn thấy Bắc Huyền Âm trong nháy mắt đó thật sự nổi lên sát tâm.
178 "Đại pháp sư xem bói luôn luôn rất chuẩn. " Sở Tĩnh Phong nói. Sở Cầm đã nói: "Hắn cũng chỉ có chút bản lãnh như vậy. " Dứt lời, Nàng liền ôm lấy Sở chỉ Nguyệt.
179 Nguyên bản băng huyền thuật là không có uy lực lớn như vậy đấy. Nhưng là vì có bí thuật phụ trợ. Hôm nay tuyết này giống như là một cỗ máy. Bông tuyết chính là sóng lớn.
180 "Kỳ thật. . . " Sở Chỉ Nguyệt chính là muốn giải thích chuyện này. Nhưng mà Sở Cầm đã nắm lấy tay nàng. Sở Cầm nói ra: "Đây là sự tình bọn hắn. Chỉ Nguyệt làm như thế nào là tự do của nàng.