21 T rong sáu giọng cười khinh ngạo đó, Viên Kỳ Hải chợt phát hiện một giọng cười khàn khàn rất quen tai, liền thảng thốt kêu lên: - Là Mông Diện Nhân ? Nghe được tiếng kêu của Viên Kỳ Hải trước sự phẫn nộ tột độ của Mã Bình, một trong sáu nhân vật che kín chân diện nọ chợt khoa chân kêu lên: - Thế nào, tiểu tử ? Ngươi có hiểu thế nào là "Mượn hoa hiến phật" chưa ? Ha.
22 T âm trí quay cuồng, đất trời nghiên ngã, Viên Kỳ Hải chỉ kịp nhận những cảm giác như thế này bỗng dồn dập ùa đến rồi thôi. Ngay sau đó, Viên Kỳ Hải không còn hay biết gì nữa.
23 D ưới ánh trăng mờ ảo đang chiếu soi nhợt nhạt khắp một vùng rừng núi cô tịch, hai bóng nhân ảnh đang loang loáng lao đi bỗng dừng lại. Một giọng nói thanh tao xuất phát từ một trong hai bóng nhân ảnh nọ bỗng cất lên: - Sao đại ca không đi nữa? Thạch Phong Thành Chi Thược được đại ca cất giấu ở gần đây ư? Giọng thứ hai là giọng nói trầm trầm của một nam nhân liền đáp lời: - Không phải ở đây ! Chỉ là sắp đến thôi ! Ta phải dừng lại vì có nhiều điều nghi vấn, ta muốn nghe muội giải thích.
24 C ách. . . Cách. . . Cách. . . Cùng với những tiếng động khe khẽ này, đầu của pho tượng phật cũng từ từ dịch chuyển và rời khỏi thân pho tượng. Chờ cho đầu của pho tượng hoàn toàn đứng yên, Viên Kỳ Hải một lần nữa bảo Cao Thạch: - Được rồi đó, ngươi muốn lấy Thạch Phong Thành Chi Thược thì cứ lên mà lấy.
25 T rong thâm tâm Viên Kỳ Hải không hề nghĩ rằng Bạch y nữ lang lại khuyên chàng phải dùng mưu mẹo để đối phó với Bắc Cương Lão Tổ và chính là người thuộc phe nàng.
26 M ột lúc lâu sau đó, dù công phu nội lực của Viên Kỳ Hải và Vũ Văn Ngọc Hà đã hoàn toàn phục hồi nhưng cả hai vẫn không dám tự tiện tiến ra ngoài trận.
27 V ới khoảng cách trên ba mươi trượng như hiện nay, bọn người Mã Bình chỉ có thể nhìn thấy diễn biến của sự việc chứ không thể nào nghe thấy được. Tất cả cùng nhìn thấy ngoài hai nữ nhân Bắc Cương Lão Tổ và Bạch y nữ lang để lộ chân diện, còn tất cả bọn môn hạ Bắc Cương che kín chân diện đều tỏ vẻ kinh ngạc xen lẫn giận dữ khi nhìn thấy nhóm năm người do Đoàn Minh Tứ dẫn đầu đột nhiên xuất hiện.
28 C ó tiếng của lão Mã Bình kêu lên: - Cả hai đều biết cách nhập trận ! Cả hai rồi sẽ đi trở ra an toàn. Đoàn Minh Tứ dù không muốn cũng phải nhắc nhở một sự thật: - Nếu không có tín vật.
29 T rước cảnh hỗn loạn của nhiều khối đá to lăn lóc ngã nghiêng ngay khi vừa tỉnh dậy Viên Kỳ Hải đã phải thốt lên lời ngạc nhiên: - Ôi chao ! Sao lại thế này? Đây là đâu? Và không còn nỗi vui mừng nào bằng khi Viên Kỳ Hải nghe âm thanh giọng nói của Vũ Văn Ngọc Hà chợt vang lên rành rọt.
30 K hi cả hai ngọn hỏa tập của Long Kỳ Hải và Vũ Văn Ngọc Hà đến lúc tàn lụi, cả hai cũng vừa thoát ra ngoài theo địa đạo ngầm. Hàng chuỗi những thanh âm bỗng bật reo lên: - Viên tiểu tử kìa? - Hà nhi ! Hà nhi hãy còn sống.
31 V ừa đi đến chân núi Thiếu Thất, sự náo nức của Long Kỳ Hải cho lần đầu diện kiến sơn môn của một võ phái được xem là Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm Trung Nguyên là phái Thiếu Lâm, chợt tan biến đi.
32 Đ ầu tiên là tiếng kêu thét đầy kinh hoảng của Cao Phi: - Xin Lão tổ tha mạng !. . . . Lão tổ nương mau cứu đệ tử ! Phịch ! Tiếng kêu cầu cứu của Cao Phi vừa đập vào tai mọi người thì một hình hài gần như là vô lực liền được ai đó ném ngay vào giữa mọi người.
33 Đ iểm lại những tổn thất, Ngươn Tuệ đại sư một lần nữa phải than van: - A di đà Phật ! Trải qua bao đời phương trượng đệ tử của Thiếu Lâm chưa lần nào phải thiệt hại nặng như lần này.
34 M àn đêm đã buông xuống. Những tia lửa bập bùng từ một ngôi sơn miếu cứ luôn ẩn hiện đã chỉ điểm cho Long Kỳ Hải nơi lưu ngụ qua đêm của Cái Bang. Chàng cứ chần chừ mãi mà vẫn chưa quyết định được thái độ.
35 Q uay lại sơn miếu, Long Kỳ Hải kinh ngạc tột độ. Chàng vội hỏi Vũ Văn Ngọc Hà: - Vu bang chủ và mọi người đâu rồi? Ngọc Hà cười vui: - Hành vi trượng nghĩa của đại ca đã cảm hóa được người Cái Bang.
36 L ong Kỳ Hải vội nhảy tránh sang một bên: - Cô nương làm gì vậy? Lão cũng là thù gia của tại hạ, tại hạ hành động hoàn toàn không phải vì cô nương đâu.
37 Đ ang đi, Long Kỳ Hải bỗng dừng lại. Vũ Văn Ngọc Hà thấy vậy liền kinh nghi: - Có chuyện gì vậy đại ca? Sau một lúc ngưng thần nghe ngóng, Long Kỳ Hải tỏ ra nghi hoặc: - Ở phía trước có rất nhiều người đang tụ tập.
38 N hờ tiếng hú đầy ắp nội lực của Long Kỳ Hải tiếp trợ đúng lúc, quần hùng vừa sực tỉNh liền tiếng hành phân chia bọn U Hồn Nhân theo kế sách của chàng.
39 Bị quần hùng đùn đẩy, Ngươn Tuệ đại sư và Đại Hà đạo trưởng đành phải cầm ở hai đầu của một hoành phi và giương cao lên cho đối tượng của họ phải nhìn thấy.