161 Theo Hỏa Vân Thạch không ngừng thu nhỏ lại, chỗ còn sót lại giống như trở nên quyết tử phòng thủ, chống cự lại lực lượng bên ngoài thiêu đốt. Cho dù cung là Hỏa hệ lực lượng cũng vô pháp khiến nó dễ dàng đầu hàng.
162 Doanh Thừa Phong bật cười nói:- Phong sư tổ! Đây là đệ tử dựa theo một loại kỹ xảo trong cổ tịch miêu tả sáng tạo thành, loại kỹ xảo này có thể làm cho chân khí của đệ tử giảm tiêu hao tới mức thấp nhất.
163 Vươn một đầu ngón tay ra, tuy rằng trên ngón tay không đeo bất kỳ độ vật gì, cũng không quá nặng. Nhưng mà vào giờ khắc này Doanh Thừa Phong lại có cảm giác nó nặng nề vô cùng.
164 Lục Mặc đứng trang nghiêm ở bên cạnh Phong Huống, ánh mắt hắn nhìn về phía Phách Vương Thương lộ ra vài phần tiếc hận. Bởi vì hắn và Phong Huống giống nhau, đều đã nhận định một việc là Doanh Thừa Phong sẽ thừa dịp Phong Huống không ở đấy để tiến hành quán linh, nhưng kết quả này tự nhiên không cần hỏi cũng biết sẽ thất bại.
165 “Lợi Lợi thúi, cô đợi đấy. Ít nhất 3 ngày tôi sẽ không để ý đến cô”. Vừa đi cô vừa tức giận mà hàn toan không chú ý đến đằng sau dang có một chiếc ô tô đi theo sau cô.
166 Linh Sư quán linh là công việc vô cùng khó khăn, cho dù là Linh Sư cường đại nhất cũng không dám nói mình có thể một trăm phần trăm quán linh thành công.
167 Toàn bộ căn phòng tựa hồ bị bao phủ trong vầng sáng màu xanh lam, không ngờ làm cho người ta vô duyên vô cớ sinh ra một loại cảm giác như bản thân đang ở dưới đáy biển.
168 - Ha ha. . . . - Theo tiếng cười sang sảng vang lên ở trong đại sảnh, Lâm Tự Nhiên ngồi yên vị trên ghế chủ trì, ánh mắt không ngừng đảo ra xung quanh nhìn mọi người, trên người lão cũng lộ ra khí tức vô cùng cường đại.
169 Hai người trẻ tuổi từ bên ngoài sóng vai đi vào, một người trong số đó tự nhiên là Trương Xuân Hiểu. Lúc này nụ cười trên mặt hắn vô cùng sáng lạn, so với bình thường thì còn tươi hơn vài phần.
170 Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, hắn vốn muốn thừa nhận, nhưng chẳng biết tại sao khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Sâm Diệu trong lòng hắn hơi có chút không vui.
171 Phía sau hạp cốc, không có ruộng tốt phì nhiêu, cũng không có cây cối rậm rạp, chỉ trụi lủi một mảnh đất, bên trên đó kiến tạo một căn nhà thật lớn, trông có phần âm trầm đáng sợ.
172 - Sư cấp linh binh à? Tiểu đệ đúng là dùng nó làm tặng phẩm. - Doanh Thừa Phong không nhanh không chậm nói:- Chẳng qua, loại phẩm chất linh binh này chỉ vẻn vẹn có một thanh mà thôi.
173 Ở trong tầng ánh sáng, sắc mặt Doanh Thừa Phong vô cùng ngưng trọng, hắn há miệng ra dường như muốn nhắc tới cái gì đó. Sau một lát, tầng ánh sáng kia dần co rút lại, hội tụ lên Minh Linh Châm.
174 Doanh Thừa Phong suy nghĩ trong chốc lát, nói:- Uy lực của chúng có thể có chút bất đồng, một cái bí văn linh khí có được Thủy Vụ Thế Giới, còn cái người đang cầm chỉ là một thanh sư cấp linh binh bình thường.
175 Nhìn cặp mắt trong suốt của Doanh Thừa Phong thi thoảng lóe lên một tia khó hiểu, ngay lúc này Phong Huống da mặt dù có dày cũng khó tránh khỏi hiện lên một tia xấu hổ.
176 Tổng đàn Khí Đạo Tông rất rộng lớn, toàn bộ hạp cốc này đều nằm trong phạm vi thế lực của tông môn. Ở một góc vắng vẻ trong hạp cốc gần nội đường Chú Tạo Đường xây dựng một căn phòng thật lớn, xung quanh nó khắc vô số linh văn.
177 Thời gian nhanh chóng trôi qua, một tháng sau cuối cùng Doanh Thừa Phong cũng rời khỏi binh khố. Trong một tháng này, hắn thu hoạch được rất nhiều thứ.
178 - Thừa Phong! Ngươi phải xuất môn sao? - Trong một tiểu viện, Lâm Tự Nhiên kinh ngạc dò hỏi. - Vâng. Sư bá! Chú! Tiểu chất tới từ biệt mọi người. - Doanh Thừa Phong mỉm cười nói:- Phong sư tổ muốn đi tới Thiên Hạo Thành bái phỏng mấy vị bằng hữu, hơn nữa còn lệnh cho tiểu chất đồng hành.
179 Long Kình Thiên lấy ra Tà Thần đỉnh, hai tay vung, chỉ thấy mấy trăm loại tinh thiết như thái ngân bí tinh, thái mậu tinh thiết, tiên thiên hoàng tinh thiết, triều dương tinh thiết, bao gồm Cửu Phượng kiếm đều bay lên, rơi vào trong Tà Thần đỉnh.
180 Cái nắng chói chang của mùa hè, những tia nắng vàng rực như những ngọn lửa không ngừng nung nóng mặt đất. Dưới cái thời tiết oi bức này mà phải cưỡi ngựa chạy trên đường chính là một sự hành hạ a.