181 Sắc mặt Trương Lâm Hâm thoáng ngưng trọng, khi biết được thân phận của đối phương, hắn lập tức hiểu được một chuyện, việc ngày hôm nay đã vượt qua khỏi phạm trù hắn có thể xử lý.
182 Toàn bộ đội xe thấy vậy thì im lặng, dường như ngoại trừ cái nắng gắt và gió thổi cho cờ hiệu bay phần phật thì không còn thanh âm nào khác. - Không được.
183 Ánh sáng chợt lóe lên, luồng hào quang được kích phát ra ở giữa không trung hóa thành một đạo cầu vồng, xuyên qua không gian trực tiếp hiện ra trước mặt Doanh Thừa Phong.
184 - Hay - Hai mắt Lục Mặc sáng ngời lên, cao giọng khen. Đến lúc này, ngay cả hắn cũng có chút không nén nổi kích động. Mà những người khác nhìn màn này mà líu lưỡi, thậm chí còn không thể tin vào mắt mình.
185 Cuối đường chân trời xuất hiện một tòa thành lớn nguy nga, tráng lệ, tường thành của tòa thành thị này đều do đá hoa cương cứng rắng xây dựng lên. Đưa mắt nhìn lên, tường thành cao tới mười trượng có một cỗ khí thế uy áp làm cho ngay cả khi ở xa cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.
186 - Khai đàn khảo hạch. . . . - Lâm Tự Nhiên hơi giật mình, lập tức hiểu ra vấn đề, hắn ngạc nhiên nói:- Thừa Phong muốn khảo hạch Linh Sư?Lúc này, thanh âm của hắn bởi vì quá mức kinh ngạc mà có chút biến dạng.
187 - Cái gì? Có một tiểu tử bát tầng chân khí muốn tiến hành khảo hạch Linh Sư?- Đi tra xem, kẻ này đến tột cùng là ai. - Phong Huống thái thượng trưởng lão của Khí Đạo Tông tự mình đi cùng.
188 Từ khi Doanh Thừa Phong bắt đầu tu luyện Linh Đạo tới nay, bất kể gặp vấn đề gì khó Trí Linh đều có thể giải quyết giúp hắn. Linh Đạo nói theo một ý nghĩa nào đó thì chính là khoa học ở trên thế giới này, có được năng lực tính toán cường đại như vậy đúng là hắn đã chiếm đại tiện nghi không gì so sánh được.
189 Lực lượng tinh thần trong não vực hắn được phát huy tới mức cực hạn, trong lòng Doanh Thừa Phong không còn suy nghĩ nào nữa. Trong nháy mắt này, cuộc sống của hắn dường như chỉ còn một việc, đó là phải đem hết toàn bộ lực lượng tinh thần để nâng chiếc bàn bát tiên kia lên.
190 Phong Huống khẽ vuốt chòm râu dài, ánh mắt không ngừng nhìn Doanh Thừa Phong nửa ngày, bật cười nói:- Thừa Phong! Chờ một chút lão phu đi Thánh Đường đòi hỏi giúp ngươi một cái lệnh bài, cho ngươi có thể tiến vào trong Thánh Đường Linh Tháp đọc sách.
191 - Giữa Thiên Hạo Thành? - Lão nhân hơi giật mình, lập tức bật cười nói:- Tiểu tử ngươi học hành chẳng ra sao cả, vậy mà không biết lịch sử Thiên Hạo Thành.
192 - Bộp. . . . Doanh Thừa Phong mạnh mẽ khép quyển sách vừa mở ra, vẻ mặt tức giận nhìn lão nhân. Cái gì mà kêu là đưa ra một vấn đề làm khó được lão thì mới được đọc sách? Chẳng lẽ lão nhân này thật sự hồ đồ sao? Còn tưởng rằng Tàng Thư Các này là do lão mở?Trong lòng Doanh Thừa Phong mặc dù rất tức giận, nhưng hắn cũng không đánh mất lý trí.
193 Nhìn bóng lưng lão nhân rời đi, Doanh Thừa Phong thoáng lắc đầu. Hắn không biết lão giả kia đột nhiên gặp phải mấy vấn đề phải suy nghĩ khác thường làm ình nhận được chỉ dẫn gì đấy, vị lão giả này đoán chừng là đem những thứ ghi trong sách bê nguyên xi ra ngoài, cho nên ý nghĩ của lão vừa bị thay đổi sẽ không giống với người thường nữa.
194 - Không gian? - Lão nhân thoáng cảm thấy nao nao, nghi ngờ hỏi:- Ngươi muốn tìm sách nói về không gian lực lượng làm gì? - Ánh mắt lão nhìn qua một lượt Doanh Thừa Phong, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó hiểu nói:- Nếu lão phu không nhìn lầm, tu vi chân khí của ngươi nhiều nhất chỉ là bát tầng võ sĩ, lực lượng tinh thần hơi mạnh hơn một chút, nhưng so với Linh Sư cấp bậc võ sư thì còn kém không ít.
195 Doanh Thừa Phong hơi nhún vai, cười khổ nói:- Tiền bối hiểu lầm. Kỳ thật vãn bối chỉ muốn xem phương pháp chế tạo đạo cụ không gian, chứ cũng không tìm tài liệu cụ thể nào.
196 - Cái gì? Ngươi nói cái gì?Trong một căn phòng im lặng của tiểu viện, Phong Huống đột ngột đứng lên, lão không để ý tới hình tượng kinh hô:- Ngươi nói toàn bộ tầng ba không có một bóng người, ngươi chỉ thấy được một lão nhân?Lời nói của Phong Huống lão nhân gia giờ phút này không ngờ lại có chút rung động.
197 Thân hình Doanh Thừa Phong hơi nhoáng lên một cái, Quỷ Ảnh bộ pháp được thi triển ra làm cho hắn giống như quỷ mị xuất hiện ở bên cạnh Doanh Hải Đào. Chân mày Lâm Tự Nhiên thoáng giật một cái, hắn khi ở trong Long Đầu Nham từng chứng kiến khinh công thân pháp của Doanh Thừa Phong, hơn nữa lại rất bội phục.
198 Doanh Thừa Phong lạnh lùng cười nói:- Vừa rồi nếu như ở trên lôi đài giải quyết tranh cãi, vậy thì một lần nữa lên lôi đài đi. Hắn nắm chặt hai tay lại, nói:- Ta muốn xem đến tột cùng là cường giả loại nào mà đánh đường ca ta thành như vậy.
199 - Cái này là cái gì. . . . Lục Mặc nhìn chiếc thuẫn thô to trước mặt gần như không tin vào hai mắt của mình mà thì thào hỏi. Doanh Thừa Phong cười ngạo nghễ nói:- Đây là bộ cự thuẫn, có nó phòng ngự thì đừng nói là công kích của sĩ cấp, cho dù là sư cấp cường giả cũng đừng mơ tưởng có thể đánh xuyên qua tấm chắn.
200 Giữa trưa thời tiết vô cùng nóng nực, trên trời một bóng mây cũng không có. Mặt trời vẫn treo ở trên đỉnh đầu không hề xê dịch, không ngừng thiêu đốt những thực vật ở bên dưới.