Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 57: Chương 57

Chương trước: Q.3 - Chương 56: Chương 56



Chạy đi, chạy về hướng ánh Mặt Trời.

Rồi sẽ đến được bên cạnh nam tử kia.

Nàng suy nghĩ, rồi lại không khỏi hoài nghi. Hắn mặc một bộ y phục màu đen như vậy, có bị ánh mặt trời che mất hay không?

Không tìm được, sao lại không tìm được hắn chứ?

Rõ ràng là nàng đã liều mạng vì hắn mà đến đây, tại sao lại không tìm được....

Trước khi mặt trời khuất núi, hãy cho ta được nhìn chàng một lần nữa đi. Ta không thể khống chế được nỗi nhớ và sự chua xót đang lớn dần lên trong lòng nữa.

Trước khi mặt trời khuất núi, hãy cười với ta một lần nữa đi, có được không? Bởi vì khi bóng tối phủ xuống, ta sẽ phải quên chàng.

Xuyên qua rừng núi, Mai Vũ tìm kiếm hình bóng của An Thiếu Hàn khắp nơi.

Hôm nay, nơi này đáng lẽ phải náo nhiệt, nhưng hình như, lại bình tĩnh lạ thường.

Mai Vũ nhảy qua một nhánh cây khác, nhìn ra phía xa xa.

Thiếu Hàn, chàng đang ở đâu?

Tìm xung quanh không thấy, Tạ Vãn Phong không khỏi cau mày: “Chúng ta nên tìm ở nơi khác thì hơn. Nơi này có một bãi đất trống rất lớn. Ta nghĩ là An Thiếu Hàn đã biết được âm mưu của Đông Thần Hạo rồi.”

Hắn và An Thiếu Hàn đã từng quen biết, biết rõ dù bề ngoài nam tử kia bất động thanh sắc, nhưng lại rất lợi hại.

Dù sao cũng là Chiến Thần trên chiến trường, nhất định không phải là kẻ có tiếng mà không có miếng.

Mai Vũ cắn môi suy nghĩ, gật đầu một cái.

Tiếp tục đi vào sâu hơn.

Qua một đoạn đường trắc trở, Mai Vũ nhìn xuyên qua rừng cây, thấy bên dưới có rất nhiều bóng người. Trong nhiều người đứng ở đó, có thể thấy dáng người cao ngất của nam tử kia ở phía trước.

Gió thổi bay mái tóc đen của hắn, dáng vẻ cực kỳ mê người.

Sau đó, nàng không chỉ nhìn thấy Đông Thần Thanh Vân mà còn có Đông Thần Hạo.

“Sao rồi?” Liễu Hành Vân tiến lên hỏi.

Mai Vũ ra dấu “Suỵt”, chỉ chỉ phía dưới.

Im lặng, hình như những người đó đang nói gì đó.

Mai Vũ cau mày, hình như bọn họ đang dùng Đông Thần Thanh Vân để bàn điều kiện với An Thiếu Hàn.

Nhưng mà khoảng cách quá xa, nàng không thể nghe rõ bọn họ đang nói những gì.

Chỉ thấy là An Thiếu Hàn không cử động, thủ hạ ở phía sau cũng đứng im bất động.

“Không nghe được bọn họ đang nói gì cả. Bây giờ chúng ta phải làm sao?” Tạ Vãn Phong hỏi.

Mai Vũ lắc đầu: “Không biết, yên lặng theo dõi kỳ biến đi. Tử Nguyệt cũng ở đây, nhất định sẽ có cách.”

Đông Thần Hạo và Đông Thần Thanh Vân có giao ước.

Dựa vào giao ước chung, hai bên nhất định phải tuân thủ quy tắc.

Nói cách khác, bây giờ trước mặt An Thiếu Hàn, vẫn là “Mai Vũ”.

“An Thiếu Hàn, bây giờ ngươi muốn ngươi chết trước mặt ta, hay là nàng chết trước mặt ngươi đây?” Đông Thần Hạo hỏi.

Hàng lông mày đẹp đẽ của An Thiếu Hàn khẽ nhíu lại, môi mím lại thành một đường thẳng.

Bình tĩnh nhìn cô gái bị trói trước xe ngựa kia.

Ngàn tính vạn tính, vẫn không tính tới, tâm phúc lại có thể phản bội mình.

Đến lúc phải lựa chọn sao?

An Thiếu Hàn chinh chiến cả đời, nhưng đến cuối cùng, lại chết vì một nữ nhân sao?

Hắn phải cự tuyệt thôi, phải cười nói: “Ngươi cho rằng có thể dùng nữ nhân này để uy hiếp ta sao?”

Nhưng mà, hắn lại không có cái dũng khí đó.

Tam Hoàng Tử của Đông Thần hỉ nộ vô thường (*), làm việc quỷ dị, lỡ đâu chọc hắn mất hứng.

(*) Hỉ nộ vô thường = vui giận bất thường.

Vậy thì Mai Vũ sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Tình yêu là rượu độc, tình yêu là rượu độc.

Nhưng nếu đây là ly rượu nàng mang đến, hắn nguyện ý vui vẻ uống hết.

Tiểu Vũ, là ta tổn thương nàng, thật ra, mỗi lần như vậy ta cũng rất đau.

Tiểu Vũ, ta nói nàng là món đồ chơi của ta, nhưng ta rất thích nàng.

Nàng là đặc biệt, ta đã thừa nhận.

Chỉ là không thể chính miệng nói cho nàng biết, thật là đáng tiếc.

“Đông Thần Hạo, tự sát không phải là tác phong của ta. Vậy ngươi hãy giết ta đi!” An Thiếu Hàn cười, vân đạm phong khinh quăng kiếm ra.

Hoa Tử Nguyệt núp ở cách đó không xa nghe được, khóe miệng cong lên.

An Thiếu Hàn, nếu ngươi mở miệng nói một chữ không, ta nhất định sẽ giết ngươi. Nhưng xem ra, ngươi cũng coi như là ngươi tốt.

“Vương gia!” Chúng thuộc hạ kêu lên.

An Thiếu Hàn liếc mắt: “Lui ra!”

Hắn đã quyết, không ai có thể ngăn cản được.

Mai Vũ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy An Thiếu Hàn quăng kiếm ra.

Tim không khỏi cảm thấy phiền chán.

Nhất định là vì Vương Phi của hắn rồi.

Vì Vương Phi của hắn, đúng là cái gì hắn cũng có thể làm.

“Mai Vũ! Ngươi ở đây à?” Đột nhiên có một tiếng

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 58: Chương 58

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bổn Tướng Bị Câm

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 10


Hãy Mãi Là Của Anh Nhé

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 17




Hoa Thủy Tiên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 62