Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 52: Chương 52

Chương trước: Q.3 - Chương 51: Chương 51



Mười ngày ra khỏi Vương Phủ.

Ái chà, kế hoạch này đúng là một kế hay.

Vấn đề là, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể ra ngoài?

Nhổ lên một cây thảo dược, Mai Vũ đáng thương nhìn về phía Hoa Vũ Đình đang bận rộn.

“Ngươi nói một câu không được à?”

Ngươi mà còn không nói câu nào, bổn cô nương lập tức nhổ sạch đám thảo dược nhỏ này.

Hoa Vũ Đình quay đầu lại, chỉ thấy nàng dùng hết sức nhổ đám thảo dược nhỏ kia. Cả người cũng sợ run lên.

“Tác dụng phụ!” Hoa Vũ Đình quát to một tiếng, Mai Vũ lập tức cười lên.

Cười không ngừng.

“Ha ha ha ha! Ta sai rồi. Ta sai rồi. Dừng lại đi, dừng lại!”

Tiểu nhân hèn hạ! Đừng có lúc nào cũng dùng cái chiêu nhàm chán này chứ.

“Trong lòng ngươi đang nghĩ ta lại dùng cái trò nhàm chán chứ gì. Được rồi, hãy thỏa thuận đi, nếu mỗi lần ngươi buồn chán có thể không đến nhổ thảo dược của ta, ta cảm thấy là ta có thể không dùng cái chiêu không bình thường này.” Hoa Vũ Đình ngồi xổm trước mặt nàng nói.

Mai Vũ lập tức gật đầu: “Thành giao!”

Búng tay một cái, Mai Vũ ngừng cười điên cuồng.

Hoa Vũ Đình chuyển ghế đến ngồi bên cạnh nàng, hai người cùng ngồi chống tay lên má.

Rốt cuộc làm thế nào để thoát ra ngoài. Ai cũng không biết.

Vương Phủ canh phòng nghiêm ngặt, để cho Mai Vũ chạy thoát một lần, sẽ không để cho mỗi lần nàng chạy trốn đều thuận lợi như vậy đâu.

“Hoa Vũ Đình, hay là ngươi làm Vương Gia hôn mê đi.” Mai Vũ nói.

“Làm ơn đừng nghĩ những chuyện không thực tế, cảm ơn.” Hoa Vũ Đình không nhìn nàng, tiếp tục chăm sóc thảo dược của hắn.

Nói giỡn, nếu An Thiếu Hàn dễ đối phó như vậy, thì hắn đã sớm đi Diêm Vương Điện rồi.

Mai Vũ cúi đầu, giọng nói trở nên có chút phiền muộn: “Vũ Đình à, hình như ta, đã dần không nhớ ra được chuyện của hắn.”

Hoa Vũ Đình nhìn chằm chằm, yên lặng vuốt ve cây thảo dược trước mặt.

Một lúc lâu sau mới hỏi khẽ: “Hối hận sao?”

“Không biết nữa.” Mai Vũ đáp.

Không biết nữa, nàng đã dần không thể nhớ ra chuyện về hắn. Kiên trì trị liệu vài ngày, rốt cục nàng đã có cảm giác có thể quên hắn.

Ngay vừa nãy, nàng đã nghĩ không ra, tại sao An Thiếu Hàn và nàng lại quen biết nhau.

Hai ngày sau, nàng sẽ hoàn toàn quên đi người tên là An Thiếu Hàn này.

Như vậy, cầu xin vào ngày đó, hãy đưa ta ra ngoài đi.

“Này, này, tiểu thư xinh đẹp, lúc nào cũng cau mày sẽ xấu đi nha.” Hoa Tử Nguyệt đột nhiên bay đến, nhảy đến bên cạnh Mai Vũ nói.

Mai Vũ liếc mắt.

“Tử Nguyệt, ngươi có thể đừng xuất quỷ nhập thần như vậy được không? Thật là dọa người nha!”

“Không làm như vậy không được đâu. Vương Phủ đúng là ẩn giấu nguy cơ khắp nơi. Nói chuyện nghiêm túc đi, ta tới là muốn nói cho ngươi biết một chuyện.”

Mai Vũ nhổ lên một bụi cỏ theo thói quen, vừa muốn bỏ vào miệng, lập tức bị Hoa Vũ Đình cướp đi.

“Chính sự gì vậy?” Mai Vũ vừa hỏi, vừa tranh giành thảo dược với Hoa Vũ Đình.

“Vô Ca vừa trực tiếp nhận được một tin tức. Tam hoàng tử của Đông Thần Quốc, lập kế hoạch muốn ám sát An Vương vào ngày kia.” Hoa Tử Nguyệt nói ra một câu kinh người.

“Không thể nào, không phải là Đông Thần Hạo phải chờ tới lúc bọn họ thành thân mới ra tay sao?” Mai Vũ cắn răng nói.

Nàng đã viết sẵn một lá thư, chuẩn bị trước khi đi, để lại cho An Thiếu Hàn, nhắc nhở hắn phải cẩn thận.

Tuy rằng từ nay về sau, bọn họ sẽ thành người xa lạ, nhưng trước khi quên đi, Mai Vũ vẫn muốn làm chút gì đó cho hắn vào lúc cuối cùng. Ít nhất, không muốn hắn chết.

Với thân phận và năng lực của Đông Thần Thanh Vân, nhất định không thể ngăn cản được Đông Thần Hạo, như vậy nàng chỉ có thể nói tất cả cho An Thiếu Hàn.

Hoa Tử Nguyệt thở dài: “Đúng vậy, vốn dĩ kế hoạch là như vậy. Nhưng chẳng ai nghĩ tới, Đông Thần Quốc nội loạn, Phái Thủ Hòa và Phái Cử Công (*) bất đồng ý kiến, cho nên mấy ngày trước, đột nhiên căng thẳng quyết liệt. Đại tướng quân thuộc Phái Thủ Hòa của Đông Thần Quốc, cha của Đông Thần Thanh Vân là Đông Thần Ngô lên nhiếp chính, phái người đến, muốn đàm phán với An Thiếu Hàn, muốn bắt Tam hoàng tử làm con tin, cầu mong thiên hạ thái bình. Mà Phái Cử Công đã cùng bắt tay với Đông Thần Hạo. Cho nên bây giờ, nếu Đông Thần Hạo không cố hết sức giết An Thiếu Hàn, theo kế hoạch đã định, hai ngày sau, sẽ là lúc An Thiếu Hàn săn hắn.”

(*) Phái Thủ Hòa ủng hộ hòa bình, Phái Cử Công ủng hộ chiến tranh.

Mai Vũ há hốc mồm.

Nội loạn!

Nàng thật sự không ngờ là, nàng không chỉ bị cuốn vào một âm mưu ám sát,

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 53: Chương 53

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Người tình trọn gói

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 17


Tiểu Sát Tinh 1

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 71