41 Ngân Hổ chỉ cảm thấy có một loại tư vị chua sót không kể siết tràn ngập trong ngực, cái đuôi cuốn lấy vòng eo Lâm Gia, ấn cô gắt gao ở trong ngực. Anh mãnh liệt hôn Lâm Gia, trúc trắc trằn trọc vài cái sau đó dừng lại động tác.
42 Đội xe thiết giáp đi qua một chỗ sau đồi núi, tầm nhìn bỗng nhiên rộng mở, phía trước là vùng đồng bằng rộng mấy cây số, phía sau lại là một phiến đá lớn và cây cối um tùm nhìn như rừng rậm nguyên thủy.
43 Laka nhảy đến trước chân Lâm Gia, xoay người lắc lắc cái đuôi, ý bảo Lâm Gia cưỡi lên người mình. Tạm thời Ngân Hổ không có cách nào biến thành hình thú nên cũng không thể làm thế nào khác, nhưng bởi vì không thế bảo vệ được Lâm Gia nên trong lòng vẫn buồn bực.
44 Căn phòng nhỏ hẹp, ngoại trừ một chiếc giường và một chiếc bàn ra thì cũng không còn cái gì nữa. Devic cúi thấp đầu xuống, hai tay đặt trên đầu gối, an tĩnh ngồi trên mép giường.
45 Ngân Hổ ngửi ngửi Dạ Hoàng đang hôn mê, trong đôi mắt xanh toát ra tia lửa giận. Anh có chút mờ mịt không hiểu tai sao Dick lại bảo anh phải bắt sống Dạ Hoàng, nếu cứ như anh, anh sẽ cắn đứt cổ Dạ Hoàng, đều tại tên bại hoại này dẫn người đôt kích bọn họ, chỉ điểm con quái thú kia cướp đi Lâm Gia.
46 Sắc trời dần tối, chớp mắt một cái đã đến hoàng hôn, con Kim Điêu quắp một con lợn rừng bay về huyệt động. Sau khi ném con mồi xuống, hắn nằm sấp trên mặt đất, quay đầu lại dùng chiếc mỏ nhọn của mình chọc chọc vào lưng Lâm Gia đang ôm lấy cổ hắn, thấy cô không nhúc nhích gì, lại kêu nhỏ một tiếng.
47 Trời còn chưa sáng, Ngân Hổ bỗng từ trong cơn ác mộng tỉnh lại. Anh mở to đôi mắt, hơi thở dồn dập, cho dù đã thanh tỉnh nhưng dường như vẫn còn như nhìn thấy Lâm Gia vì vết thương hành hạ mà mệt mỏi ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự, hình ảnh đó như thật vậy hoàn toàn không giống như đang mơ.
48 “Hy vọng anh có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý, Thượng tá Hoffman” Đan Phật Nhĩ ném một chiếc đồng hồ bề ngoài không khác gì một chiếc máy điện tử gây nhiễm sóng là mấy tới trước mặt Hoffman, hai tay chống trên bàn làm việc, hai con mắt như sắp phun ra lửa, tức giận đứng ở trước bàn chất vấn trong khi Hoffman vẫn trầm mặc.
49 Lannok đi đến trước, ngồi chồm hổm xuống duỗi ngón tay chọc chọc vào sau gáy anh: “Này, Tiểu Lão Hổ, cậu không phải làm gì sao lại ủ rũ. ”Ngân Hổ đang buồn bực, cũng không thèm ngẩng đầu lên chỉ giật giật lỗ tai bày tỏ đã nghe thấy.
50 Lâm Gia thấy Lannok bị Dick kéo đi thì nhanh chóng cởi quần áo xuống, vừa mới lấy khăn lông lên chuẩn bị lau thân thể thì lại nghe thấy tiếng hô của Dick khiến cô giật cả mình.
51 Corey nhìn thấy cô trong nháy mắt cũng là giật mình sửng sốt, chợt liền lộ ra nụ cười mừng như điên, hướng về phía cô dùng sức phất phất cánh tay, hoàn toàn không giống bộ dạng bình tĩnh vững vàng của anh lúc trước.
52 Lâm Gia đau lòng hôn vào đôi mắt vô hồn của Tatu, ôm chặt lấy cổ anh, chui vào cánh tay anh, lần đầu tiên phóng túng chính mình rơi lệ. Tatu cảm thấy bả vai mình ươn ướt, chân tay cũng trở nên lúng túng, muốn lau nước mắt cho Lâm Gia nhưng lại sợ móng tay mình làm xướt da thịt cô nên không dám động đậy.
53 Ngân Hổ hung tợn nhìn chằm chằm nửa thú Kim Điêu đang cuốn lui ở trong góc, thỉnh thoảng lại nhe răng phát ra tiếng rít gào uy hiếp trầm thấp. Anh em báo săn và sói nhỏ Lier cũng rất bài xích Kim Điêu, vừa thấy hắn động đậy, liền không khách khí làm bộ muốn cắn hắn.
54 Dạ Hoàng chưa từng trải qua thất bại như vậy bao giờ, mấy ngày liên tiếp bị hành hạ cả thể xác và tinh thần khiến hắn vô cùng mệt mỏi. Thậm chí hắn còn nghĩ đến việc tự giải thoát ình, vậy mà câu nói đầu tiên của sĩ quan Thư Vân đã khiến hắn bỏ qua ý nghĩ đó- nếu hắn chết sẽ ném xác Dạ Lam cho bầy thú làm thức ăn.
55 Lâm Gia đẩy Lannok ra, khàn giọng nói: "Này, anh đừng làm bậy!" Cô mềm mại vô lực trách nhưng vào tai Lannok thì lại trở thành lời giận yêu làm nũng. Anh cúi đầu cười, một cánh tay chặt chẽ kiềm lấy vòng eo Lâm Gia, một tay khác thì bắt được tay cô, đặt môi một lần lại một lần hôn cô, trong mắt xanh lưu chuyển ý cười ấm áp: "Honey, bộ dạng này của em thật sự là cực kỳ xinh đẹp đó em biết không? Nghe tên Cain kia nói thích em, anh ghen tị lắm.
56 Quân đội thủ đô đến rất đột xuất, trước đó không hề báo trước cho ai cả, vì vậy mà còn suýt nữa gây hiểu lầm. Lúc đoàn đặc chủng Lê Minh dừng lại nghỉ ngơi thì phần lớn nhóm nửa thú sẽ đi kiếm ăn, ngay cả Dick và Ngân Hổ cũng đi, chỉ để Tatu ở lại bảo vệ Lâm Gia.
57 Corey chà xát tay, cười nói: "Tiểu Gia, em đến phòng khách trong xem tivi đi, bọn anh sẽ làm xong ngay thôi. " Từ sau khi Dương Kiện gọi Lâm Gia là Tiểu Gia, đám gia hỏa nghe xong liền học theo, từng người từng người đều gọi Tiểu Gia cực kì thân thiết.
58 Đả tự: Lâm Gia mặc đồ ngủ ngẩn người bên cạnh giường, trong tay cầm bộ đàm mà Dương Kiện đưa cho, bên bả vai vắt một cái khăn lông, tóc dài ướt nhẹp sau lưng cũng quên không lau.
59 Đả tự: Cain nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, thỉnh thoảng đứng lên dán mặt trên vách tường ý đồ nghe động tĩnh phòng cách vách. Ngẫu nhiên nghe được một tiếng giường lay động, anh liền cả kinh nhảy dựng lên, mặt đỏ tía tai hận không thể lập tức xông qua đó xem đến tột cùng là có chuyện gì, nhưng lại không có lá gan thật sự xông vào này.
60 Đả tự: "Được rồi được rôi, nên đến phiên anh !"Lannok không kiên nhẫn, một phen ôm lấy Lâm Gia, cúi đầu kề sát mặt cô, ngón trỏ điểm điểm môi cô, trong ánh mắt màu lam tràn ra ý cười: "Anh không muốn gián tiếp hôn môi tên Cain khốn khiếp đó cho nên nụ hôn này anh ghi nợ, đợi đến khi anh trở về sẽ đòi lại.