61 Đả tự: 9h sáng, Lâm Gia và Dương Kiện đúng giờ đi đến nơi làm việc của Rick. Văn phòng của người đứng đầu Federal State cũng không quá khí thế, bài trí và trang hoàng phục cổ mà đơn giản, Lâm Gia thoáng nhìn còn cho rằng mình đang đến phòng tiếp khách của quý tộc Anh quốc.
62 Hoffman nói với Dương Kiện: "Cậu đưa Lâm Gia trở về đi, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý. " Trợ thủ Jill chăm chú nhìn Lâm Gia, đang muốn mở miệng nói chuyện thì lại nhận được ánh mắt cảnh cáo của Hoffman, đành phải phẫn nộ ngặm miệng lại.
63 Sau khi Hoffman bị mang đi không lâu, sĩ quan phụ tá của thượng tướng Rick liền lập tức thông báo cho Dương Kiện. Bởi vì lo lắng cho Hoffman, buổi tối Lâm Gia không ngủ được, trời còn chưa sáng liền tỉnh lại.
64 Timo đang cầm chân gà ngồi trên sô pha, mắt không chuyển xem tivi. Cách đó không xa là Lâm Gia ngồi ở trước bàn, đang dùng notebook Healy mang đến cho cô mà hoàn thành tô màu cho bức tranh, định sau khi hoàn thành sẽ lồng kính bảo quản (treo lên tường).
65 Sau khi đánh lui một đàn zombie, Lannok gọi trung sĩ tới, chỉ vào hơn mười người dân thường sợ tới mức phát run cuốn lui trên mặt đất, mệnh lệnh nói: "Bill các cậu dẫn những người dân này lui lại trước! Những người còn lại thì theo tôi tiếp tục tìm kiếm.
66 Lúc đêm khuya, Dương Kiện đi ra từ phòng phỏng vấn, sắc mặt u ám, ánh mắt tóe lửa giận. Phán quan tra hỏi gần một canh giờ, kết quả cũng không hỏi được gì.
67 Lúc Lâm Gia và Healy cùng chạy tới sở phán quan, vừa đi vào cửa chính đã bị Laka và Timo xông tới ôm lấy. Lâm Gia thoáng nhìn băng vải quấn trên cổ Laka, vội vàng đẩy hai người ra xem xét thương thế.
68 Trong nháy mắt khi cửa mở ra, tiếng rên rỉ càng rõ hơn. An Đức kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, vì sợ hãi mà không thể nào ngăn được cơ thể đang ngừng run rẩy.
69 Lâm Gia trì hoãn một hồi lâu, còn đang ẩn ẩn trướng đau tê dại. Nâng mắt liếc nhìn Lannok đang chống tay cạnh nằm nghiêng ở bên cạnh, thấy anh cười đến giảo hoạt đắc ý, trong lòng lại vừa ảo não vừa thẹn thùng, trong đầu hiện ra hình ảnh mây mưa dâm mỹ vừa rồi, hai má không khỏi nóng lên.
70 Lâm Gia cắn cắn môi không dám nhìn Corey, thẹn thùng cúi đầu, lộ ra cần cổ trắng ngần. Con ngươi Corey chợt rụt lại, nhìn chằm chằm vào vết đỏ trên cần cổ cô, trong lòng nhảy lên.
71 Lâm Gia mơ mơ màng màng cảm thấy cánh tay trái truyền đến đau đớn khó có thể chịu được, không biết cái gì đang không ngừng liếm miệng vết thương của cô, không, không phải liếm, hẳn là tại mút vào và khẽ cắn….
72 Đêm đó đoàn quân thứ 2 gặp phải một đàn lớn zombie cao cấp phân từ nhiều hướng vây đến tấn công bất ngờ, tổn thất có vẻ không ít, may mà chủ lực còn có thể giữ vững.
73 Mike liền vội vàng kéo cô, lắc đầu cười nói: "Tính tình ghê gớm thật. . . Đừng nóng vội, trước tiên để tôi giới thiệu cho cô một người bạn. Tham mưu trưởng của sư đoàn T7- Phật Nam.
74 “Không được ăn! Có độc!”. Lannok chạy nhanh đến trước mặt Ngân Hổ, đoạt lấy miếng thịt anh đang định đưa vào miệng ném xuống đất làm Ngân Hổ giật mình…Laka và Kim Điêu cùng lập tức vất thịt đi, Timo và Lier vội vàng phun thịt trong miệng ra, móc họng nôn thịt đã nuốt ra ngoài.
75 Pelle phát hiện An Đức đang nhìn trộm mình, trong lòng không khỏi đắc ý lại có chút hối hận. Quả thật cô có thiện cảm với An Đức, cho nên có “hơi” đùa giỡn An Đức.
76 Enma cúi người xuống cười híp mắt hôn lên trán Lâm Gia: “Enma và Pelle thì có gì khác nhau chứ? Chỉ cần biết chị là người quan trọng nhất với em là được rồi.
77 Thể loại: ngôn tình hiện đại.
Lâm Gia hôn Dick một cái, nâng mặt anh lên cẩn thận xem xét, nửa ngày sau mới gật đầu nói: "Đã gần khép lại rồi, thật may là mặt mày không có hốc hác.
78 Dick nắm lấy thắt lưng Lâm Gia ôm chặt cô vào ngực, kéo đôi tay của cô qua đặt trên ngực, tiếp theo nâng mặt cô lên, như chuồn chuồn lướt nước gấp gáp hôn trán, hai má và môi cô, còn cây cứng rắn nào đó thì nóng lòng muốn thử lửa đè ép trên bụng cô.
79 "Vậy trừng phạt anh đi, dùng nơi này. " Dick nắm lấy thắt lưng cô, mạnh mẽ giơ cô lên cao thật cao, mãi đến khi đỉnh đầu cô gần đụng đến trần nhà mới hơi buông ra chút.
80 Thể loại: ngôn tình hiện đại.
Cửa thang máy mở ra, Ngân Hổ và Tatu cười nói đi ra.
Tatu quét mắt nhìn xung quanh một cái, đè thấp giọng nói với Ngân Hổ: "Đây là bệnh viện, cậu mang cái này đến có tốt lắm hay không?"
Đôi tay Ngân Hổ không được tự nhiên che người, quần áo trước ngực khả nghi hở ra, thỉnh thoảng còn nhích tới nhích lui.