61 Từ khi tu tập Đạo pháp đến lúc đột phá Chí Tôn Chi Cảnh thì Tả Đăng Phong chỉ dùng thời gian không đến 1 năm, tốc độ nhanh như vậy có thể gọi là chưa từng có ai, hậu vô lai giả.
62 Tả Đăng Phong đói bụng đã lâu cho nên hắn liền mua mấy cái bánh bao cùng với một chén canh thịt để ăn. Hắn mua cho 13 một bộ xương heo để nó ăn, trong những năm này cho dù là trong nhà tài chủ cũng không mua xương heo èo ăn, bởi vậy hành động quái dị của Tả Đăng Phong cùng 13 đã làm cho dân chúng chú ý, mọi người đến vây xem.
63 Tả Đăng Phong lái xe của bọn lính NB, 13 thì ngồi ở thùng xe kế bên, vẻ mặt khẩn trương, ở trong tình trạng lúc nào cũng có thể nhày khỏi xe. Xuyên qua thị trấn Nhũ Sơn, Tả Đăng Phong tìm thấy được một nơi vắng vẻ để nghiên cứu súng máy, ngộ tính của hắn rất tốt, trong chốc lát đã nắm được cách sủ dụng, lập tức bắn thử một viên để nghiên cứu cấu tạo đầu đạn, điều hắn không nghờ, là bên trong viên đạn phần hỏa dược rất út, rất nhang hắn đã hiểu ra vẫn đề, hỏa dược chỉ có tác dụng thôi động đầu đạn, nếu vỏ đạn được trang bị đầy đủ hỏa dược, vậy thì chỉ còn chờ lên tạc nòng.
64 - 13, đi!Tả Đăng Phong huýt sáo, 13 nghe vậy liền nhảy lên vai của Tả Đăng Phong, rồi theo hắn lướt qua các mái nhà. Tả Đăng Phong rất nhanh đã ra khỏi thành khi, đòng thời Tả Đăng Phong luôn chú ý Kim Châm ở trong rừng cây, kim châm cũng không hề rời đi, mà chấp hai tay sau lưng, chờ Tả Đăng Phong đến.
65 - Đồng tiền chính là pháp khí mà phái Mao Sơn chúng tôi hay dùng nhất, ngày đó có một nữ quỷ đi theo bên người cậu, ý định của tôi là dùng đồng tiền đánh tan nó nhưng thật không ngờ người luôn có thủ đoạn độc ác vô tình như Ngọc Phật lại nổi lòng từ bi, vào lúc quan trọng đã dùng kim đậu thay thế cho đồng tiền kia.
66 - Hai từ Địa Chi xuất hiện sớm nhất vào thời kì Thương Chu, hiểu theo mặt chữ thì có nghĩa là phân chia mặt đất hoặc chống đỡ mặt đất, rất nhiều người tin rằng nghĩa thứ nhất mới là cách nói đúng, cũng có một số người tin rằng nghĩa thứ hai mới chính xác.
67 - Đỗ đại ca, bây giờ huynh muốn đi đâu ?Tả Đăng Phong nhấc chén trà lên hỏi. - Đại đệ tử của ta, Mã Thiên Lý mấy hôm nay bị mắc bệnh đậu mùa, ta đến đây là để mua cho hắn chút thuôc tây, việc này không thể chậm trễ, nên xin đi trước một bước vậy.
68 - Cậu đi đi. Sau khi ăn xong, Ngọc Phật liền đem số điểm tâm còn thừa kể cả giấy bọc đều cất lại, đem hộp đựng thức ăn trả cho Tả Đăng Phong. Tả Đăng Phong đưa tay nhận lấy hộp đựng thức ăn, không trả lời mà cũng không rời đi, hắn đang suy nghĩ xem làm sao mới có thể danh chính ngôn thuận ở lại.
69 Lần này Thiếu Lâm tự đã có chuẩn bị, quân tiên phong vừa về không lâu thì trong chùa đã đi ra ba vị Hồng Y tăng nhân, theo phía sau là ba nhóm hòa thượng áo xám, vừa ra khỏi chùa tự động chia làm ba phía giữa, trái và phải.
70 Cao thủ so đấu, tốc độ cực nhanh, Tả Đăng Phong căn bản không ngờ Ngọc Phật ra tay thật, nên bây giờ muốn ra tay cứu viện cũng không kịp, chỉ đành trơ mắt nhìn tay phải Minh Thanh đánh trúng ngực Ngọc Phật.
71 “A Di Đà Phật, tiểu thí chủ, Tẩy Tủy Kinh của lão nạp đã gần như đại thành, cậu phải cẩn thận. ” Minh Không tiến lên ba bước nhìn Tả Đăng Phong nói. Lão là cao tăng Thiếu Lâm tự, dù trong lòng tức giận nhưng vẫn có tấm lòng từ bi do vậy mới mở miệng cảnh báo.
72 Lão tăng áo vàng mặt đầy nghi hoặc, xấu hổ đứng yên, đi cũng dở mà không đi cũng dở. "Nhóm lửa sưởi ấm bình thường là được rồi. " Tả Đăng Phong cau mày, lão tăng áo vàng xoay nguời, mang củi tới nhóm lửa.
73 Ngọc Phật nghe vậy lập tức nhíu mày nghiêng tai, tập trung lắng nghe, lập tức lộ vẻ vui mừng. Tốc độ di chuyển của Thiết Hài cực kỳ nhanh, nháy mắt đã đi đến trong vòng hai dặm, Ngọc Phật đã nghe thấy tiếng con khỉ kêu.
74 Hai người theo bậc thang hạ sơn, Thiết hài theo sau một khoảng rất xa. - Hắn vẫn chưa từ bỏ. Tả Đăng Phong nhỏ giọng nói. - Trụ trì đã lên tiếng, hắn sẽ không làm gì nữa.
75 - A di đà phật, ngươi đang cười gì vậy?Ngay khi Tả Đăng Phong đang cười khổ thì Thiết Hài đang đi dưới phố ngước nhìn hắn hỏi. - Chúng ta đang nói chuyên liên quan gì đến ngươi?Tả Đăng Phong nhíu mày nói, hắn rất kiêng kị hòa thượng võ công cao tuyệt này, không thể để hắn biết Ngọc Phật bây giờ đã hồn phách xuất khiếu.
76 Tiệm cơm Tả Đăng Phong ở nằm ở phía đông trên đường lớn, bọn người Đằng Khi ở trước mặt tiệm cơm phía nam, cách Tả Đăng Phong chừng 30m. Sau khi nhảy xuống Tả Đăng Phong lập tức lăng không đánh móc ra sau gáy Đằng Khi.
77 Kim Giáp Cương Thi liền chạy nhanh ra ngoài, lúc này ngoài phòng đã có nhiều lính NB, tứ chi của Kim Giáp Cương Thi cũng không cứng ngắc, vung trảo nhấc chân cũng không khác người thường hơn nữa lực lại vô cùng lớn.
78 Một lúc sau, Tả Đăng Phong thu hồi suy nghĩ, đem ông trúc cùng Kim Đậu mà Ngọc Phật đưa bỏ vào trong lòng, có thể Ngọc Phật thấy quần áo của hắn cũ nát, bộ mặt dơ bẩn nên mới nhìn hắn bằng ánh mắt như thế, bất quá vì sao nàng lại không lấy lại Kim Đậu này?- 13, đi thôi.
79 ất nhanh 2 người đã lướt tới tảng đá trên núi, nghiêng người ngó xuống, đợi đoàn xe tới. - Lát nữa, khi ta nói thì chúng ta cùng nhau động thủ. Tả Đăng Phong nói với Thiết Hài, khoảng cách từ đây đến chân núi khá xa, Tả Đăng Phong không muốn để Thiết Hài làm chủ.
80 Số lượng của lính NB đông đảo, Tả Đằng Phong không dám mù quáng mà nhảy vào, đám lính NB bên trong cũng không ra vây giết Tả Đằng Phong, bởi vì bọn hắn rất rõ ràng, bọn hắn chưa đủ trình độ để bắt Tả Đằng Phong.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 46
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23