41 Tại biệt thự của các cô. . .
Tuấn Vũ – Rose đang "tự sướng" còn Bunnie – Hải Nam đang ngồi ăn hoa quả.
Mochi và Hoàng Minh bước vào, cô cất tiếng:
-Chúng mày có bồ hết rồi à?
-A! Chào cặp vợ chồng trẻ, 2 đứa bỏ mặc tụi này ở nhà, sao không khỏe được chứ! Rose nói giọng tinh nghịch.
42 Hướng Rose – Tuấn Vũ:
Tuấn Vũ đã về đến biệt thự của anh, được 1 lúc thì Rose tới nơi.
Cô bước vào trong nhà, không khí lạnh lẽo đến lạ lùng, khác với cách mà thường ngày cô thường thấy trong ngôi biệt thự này.
43 Sắc mặt Bunnie nhanh chóng thay đổi, mặt cô tối sầm lại, lọ hoa cô đang cầm trên tay bỗng rơi xuống, vỡ thành những mảnh thủy tinh sắc nhọn tựa như trái tim của cô đang vỡ vụn.
44 3 tiếng sau. . . .
Phòng cấp cứu mở ra. . . .
Bác sĩ bước ra, vẻ mặt buồn rầu:
-Các tiểu thư và thiếu gia vào thăm Nhị Dương thiếu lần cuối đi ạ! Chúng tôi cố hết sức rồi! Mong mọi người thông cảm!
-Ông nói cái gì cơ.
45 Vài ngày sau, các cô qua biệt thự chung (Từ sau trò chơi đó, các cô đều về nhà của các anh ở). . . . .
-Bác ơi!!! Tụi con về rồi!!! Các cô gọi ông quản gia.
46 Thấm thoát trôi đã 3 năm kể từ khi các cô đi. . . .
Các anh đã dần lấy lại tinh thần, nhưng cú sốc năm ấy đã khiến các anh ngày càng lạnh lùng hơn, tàn nhẫn hơn, không ai có thể hiểu được các anh nữa.
47 Chẳng mấy chốc đã đến khu giải trí. Các cô và các bé chơi với nhau rất vui vẻ. . . .
Tại chỗ các anh. . .
Sau khi đã hạ cánh đến Pháp, tại 1 biệt thự.
48 Các anh ngạc nhiên vô cùng, gương mặt trào nước mắt, các cô vì sốc quá sau bao năm gặp lại nên đã ngất đi. . .
-Mama. . . . mama làm sao vậy. . . .
49 Sau khi đã hồi sức, các anh đưa các cô về nhà. . . .
Các bé nghe thấy tiếng xe đã ra đón papa và mama của mình.
-Papa!!! Mama!!!! Các bé hét to.