21 Chương 21: Chuyện cũ (Phần 1) Năm Đàm Xuyên mười ba tuổi, còn chưa có tên gọi Đàm Xuyên. Theo phong tục của Đại Yến, con gái nhà quý tộc sau mười lăm tuổi mới được cha mẹ đẻ ban tự, tự này cũng chính là danh tự.
22 Chương 22: Chuyện cũ (Phần 2) Trước ngày sinh của hoàng hậu ba ngày, Huyền Châu và dì Thu Hoa phu nhân đặt chân tới hoàng cung Đại Yến. Vị Thu Hoa phu nhân này nghe nói trước khi xuất giá vẫn một nữ tử dịu dàng, thân là trưởng nữ vọng tộc Đại Yến, chan chứa hy vọng phụ mẫu sẽ an bài bà gả vào hậu cung, làm mẫu nghi của một nước.
23 Chương 23: Chuyện cũ (Phần 3) Thật lâu thật lâu về sau, Đế Cơ nhớ lại quá trình ban đầu mình cùng Tả Tử Thần đến bên nhau, cũng không nhịn được mỉm cười.
24 Chương 24: Chuyện cũ (Phần 4) Năm Đế Cơ mười bốn tuổi, xảy ra rất nhiều chuyện. Tả Tử Thần một đi không trở lại, dù cho nàng viết bao nhiêu bức thư, từ lúc ban đầu nhớ nhung cho đến sau cùng chất vấn, hắn thủy chung không chút tin tức; Tả tướng phản quốc thông đồng với địch, dẫn theo đại quân yêu ma ăn thịt người của Thiên Nguyên quốc công phá hoàng thành, tuyên bố muốn cắt đầu hoàng tộc treo trên tường thành thị uy; mấy vị huynh trưởng chết trận trên sa trường, hoàng hậu bởi vậy mà bệnh không dậy nổi, vua Bảo An qua đời trong nỗi kinh hoàng và tuyệt vọng.
25 Chương 25: Ngươi tới thật là nhanh Mùa đông khắc nghiệt, trong vùng núi tiên có cảnh sắc trăm hoa đua nở, nơi trần gian thế tục lại không được rực rỡ như vậy, chỉ cô đơn hai màu đen trắng.
26 Chương 27: Trái tim nàng như sắt đá Máu trên người hắn từng giọt từng giọt lớn nhỏ lên ngực nàng, âm thanh rất nhỏ, lại khiến người ta kinh tâm động phách.
27 Chương 28: Cái gọi là Đế Cơ “Bởi vì ta không muốn ngươi dùng hồn đăng, lại càng không muốn ngươi cô đơn lẻ loi một mình. Ta muốn người được sống trong hạnh phúc.
28 Chương 29: Tru sát Nàng cưỡi lừa con, thay đổi phương hướng chậm rãi tiến bước. Đây mới thực sự là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi gặp được chẳng tốn công, Tả tướng xa tận chân trời gần ngay trước mắt, khỏi cần nàng phải lãng phí cước trình.
29 Chương 30: Yêu Hận (Phần 1) Gã đột nhiên nói: “Ta thấy phu nhân có phần quen mắt, trước kia từng gặp rồi phải không?” Lại nữa rồi, nam nhân thiên hạ đều thích viện cái cớ sứt sẹo này để bắt chuyện hay sao? Đàm Xuyên thật không ngờ đường đường thái tử Thiên Nguyên cũng chẳng có dạng gì mới mẻ, nhất thời vừa bực mình vừa buồn cười: “Ta từ khi cực nhỏ đã ra khỏi nhà, nhân vật anh hùng như công tử là lần đầu tiên được gặp.
30 Chương 31: Yêu hận (Phần 2) Đôi tay đã rời khỏi lưng nàng, Tả Tử Thần đứng dậy bước tới bên cửa sổ, lẳng lặng ngắm nhìn cây xanh bên ngoài, qua hồi lâu mới nói: “Muội… đã giết phụ thân ta, quốc thù báo xong rồi, từ giờ hãy sống trong an bình, đừng làm loại chuyện nguy hiểm này nữa.
31 Chương 32: Công Tử Tề đại nhân trong truyền thuyết Quốc sư hiểu rõ tầm quan trọng của thái tử đối với Thiên Nguyên quốc, chẳng những bởi vì gã dũng mãnh thiện chiến, dòng máu yêu nồng hậu, càng bởi đủ loại di tượng vào thời điểm gã ra đời, cùng với mệnh cách vô song thiên hạ kia của gã.
32 Chương 33: Nàng trong tim hắn Nàng bưng ra cơm canh vẫn còn nóng hổi, chắp hai tay thành hình chữ thập: “Ông trời có mắt, lãng phí thức ăn là đáng xấu hổ, Phó Cửu Vân không có duyên với bọn mày, để ta ăn là được.
33 Chương 34: Ái muội Phó Cửu Vân hơi ngạc nhiên nhìn nàng, hỏi rất chi là vô tội: “Đậu Đậu ca? Ồ, hắn không tu tiên, lại đổi thành vẽ tranh rồi?” Khóe miệng Đàm Xuyên co giật một trận, cười khan nói: “Đúng vậy… Nghe nói tu tiên không có tiền đồ, đổi nghề rồi.
34 Chương 35: Cao trào (Phần 1) Bay chừng hơn nửa canh giờ, xe bò dần dần hạ xuống, dừng trước một cây cầu gỗ nở đầy những bông hoa đỏ trắng. Cuối cầu là một tòa đình viện rộng lớn, cửa gỗ màu vàng thẫm đóng chặt, trước cửa là đủ loại tử đinh hương, từng cụm từng cụm rực rỡ tươi đẹp, tỏa hương nhè nhẹ khắp chốn, giữa đêm hè nóng nực thế này, lại lộ ra vẻ trong lành mát lạnh dễ chịu, dường như bên trong và bên ngoài cửa là hai thế giới khác biệt.
35 Chương 36: Cao trào (Phần 2) Thân thể sít sao dán chặt nhạy cảm phát hiện áo trắng trên người nàng đã nới lỏng lắm rồi, vẻn vẹn chỉ có thể thay nàng che lấp một phần da thịt, như thế ngược lại làm cho thân thể uyển chuyển nở nang của nàng bây giờ càng thêm mê người.
36 Chương 37: Khoảnh khắc vĩnh hằng “Ngươi đã thích nàng ta như thế, vậy đi đoạt lại là được. ” “… Không được! Nam nhân của nàng quá lợi hại, có dòng máu chiến quỷ, ta không đánh nổi hắn!” Mi Sơn Quân vừa nhắc tới nam nhân kia đã run lên cầm cập.
37 Trong quán rượu thoáng chốc trở nên cực kỳ an tĩnh, không biết qua bao lâu, đột nhiên có người tê tâm liệt phế hét lên một tiếng: “Đầu rơi!” Mọi người bấy giờ mới như bừng tỉnh mộng, vừa lăn vừa bò gào khóc chạy khỏi cửa.
38 Chương 40: Quốc sư (Phần 2) Huyền Châu lạnh nhạt nói: “Thế sao ngươi lại ở đây?” “Nghe nói ngươi đi ám sát quốc sư, chẳng lẽ ngươi đột nhiên có ý thức hận nước thù nhà, cho nên muốn báo thù?” Đàm Xuyên không để ý nàng ta, nói ra một lý do mà chính nàng cũng thấy buồn cười.
39 Chương 41: Quốc sư (Phần 3) Đàm Xuyên lăn tại chỗ vài vòng, tuy rằng trái tim vẫn bị lão siết chặt trong tay, đau đến chết đi sống lại, nàng vẫn ha ha cười vài tiếng, giống như hiểu hết mọi chuyện, nói khẽ: “Chiêu oản tâm thuật này của ngươi, hết thời rồi! Nếu muốn thái tử hồn phi phách tán, ngươi cứ việc giết ta!” Tám cánh tay yêu của quốc sư lập tức rụt lại, lão rốt cuộc phát hiện tóc của lão đã bị nàng cắt một nhúm.
40 Chương 42: Chúng ta nói chuyện Bốn người tiến vào gian phòng vỏ sò, rất nhanh liền có mấy chú cá nhỏ màu sắc rực rỡ bưng khay trà trên đầu bơi tới, trong tách trà không ngâm lá trà, cũng không biết là loại rong biển gì, màu xanh tươi vô cùng hấp dẫn.