Đào Gia Kỳ mồ côi cha từ thưở bé, sống với người mẹ trong phủ của Đào Như Hải. Người mẹ vì làm lụng vất vả mà hai mắt bị mù loà, vi thế Đào Gia Kỳ vào trong Đào phủ làm việc, quét tước để kiếm miếng ăn cho hai mẹ con.
Trong giang hồ lúc nào cũng phong vũ trùng trùng, yên lặng đó rồi sóng gió nổi lên, có ai mà biết được ?Lãnh Như Băng vâng lời mẹ vượt ngàn dặm xa xôi mang Sâm Hoàn đến cứu mạng một vị đại hiệp lừng danh có liên quan mật thiết đến thân thế của chàng.
Phựt. . . phựt. . . Hai chiếc cúc bật ra và chiếc áo ngoài trễ xuống, hai bờ vai trắng như bông bưởi đập vào mắt Công Tôn Hách. Làn da trắng mịn của nàng như men rượu nồng chảy vào kinh mạch lão Công Tôn, khơi dậy trong tâm tưởng những khát khao kỳ lạ.