Truyện xoay quanh nhân vật chính, Lục Tiểu Phụng, một tay giang-hồ lão-luyện, một con sói cô-độc, ung-dung tự-tại không lệ-thuộc bang phái nào. Tuy không có đoàn-thể, nhưng họ Lục có rất nhiều bạn hữu trong cả hai giới Hắc Bạch.
Khi Đinh Đinh nhìn thấy căn tiểu ốc trắng đó, đã mệt mỏi kiệt lực. Căn tiểu ốc xây bằng đá trắng, nhìn vừa bình phàm vừa mộc mạc, nhưng bên ngoài căn tiểu ốc lại có một hành lang u nhã phi thường, cực kỳ không tương xứng với tiểu ốc, bên dưới mái hành lang, không ngờ còn có treo một dàn phong linh chỉ có người nhàn nhã mới có thể tận hưởng.
Trong cái rét căm căm của hàn phong vào sáng sớm tiết trọng đông, một thiếu niên anh tuấn đang rạp mình trên lưng ngựa, phong thái hiên ngang hùng dũng, tuấn mã phi như bay trên thảo nguyên đầy tuyết trắng.
Thuở xưa, mỗi khi thời đại ngập tràn bạo lực, tà ác, loạn lạc, trong giang hồ đột nhiên có một thứ phi đao xuất hiện, không ai biết hình trạng và thức dạng của nó, cũng không ai có thể hình dung lực lượng và tốc độ của nó.